nguyetnguyen8120

nguyetnguyen8120

@Miiyuu2020 vậy cô có bộ nào mới không recommend cho tui vài bộ vs
Balas

nguyetnguyen8120

@minayo-mikichan tui khẳng định vs bà là cái hố đó kh thể làm lấp được, nó mấy trăm chương lận á, hoài nghi nhân sinh là sao ngày xưa tui vẫn hốt nó về chứ đến tui bản gốc còn chưa đọc hết nè hic
Balas

nguyetnguyen8120

@Miiyuu2020 trời ơi cô còn nhấn vô nỗi đau của tui nữa hahaha, lười quá mà đọc lại thấy toàn truyện hay không à, h kiểu toàn đợi ngta làm sẵn rồi mình đọc hehe mà đợi lâu xĩu :)))
Balas

nguyetnguyen8120

nguyetnguyen8120

@Miiyuu2020 vậy cô có bộ nào mới không recommend cho tui vài bộ vs
Balas

nguyetnguyen8120

@minayo-mikichan tui khẳng định vs bà là cái hố đó kh thể làm lấp được, nó mấy trăm chương lận á, hoài nghi nhân sinh là sao ngày xưa tui vẫn hốt nó về chứ đến tui bản gốc còn chưa đọc hết nè hic
Balas

nguyetnguyen8120

@Miiyuu2020 trời ơi cô còn nhấn vô nỗi đau của tui nữa hahaha, lười quá mà đọc lại thấy toàn truyện hay không à, h kiểu toàn đợi ngta làm sẵn rồi mình đọc hehe mà đợi lâu xĩu :)))
Balas

nguyetnguyen8120

Dù biết mình không nên, nhưng cậu vẫn không khỏi nghĩ đến lúc mình bị đánh vừa rồi, cô Lưu, cô Ngô và cô Lý đều nhìn thấy. Có thể bạn học của cậu cũng đã nhìn thấy rồi, càng nghĩ càng thấy xấu hổ. 
          
          Cắn môi càng chặt hơn. Đứng ở đó không biết bao lâu, đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa, Vương Nhạc Hi muốn trốn đi. Cậu không sợ bị đánh, nhưng cậu sợ những ánh nhìn tò mò. Tai phải nóng đến mức cậu có thể cảm nhận được.
          
          Người đi vào chính là Cố Tần. Cố Tần hình như đến lấy thứ gì đó, cũng không thèm nhìn cậu, anh kéo ngăn kéo, cất vào tập hồ sơ giáo án rồi lại đi ra ngoài. Sự bối rối của Vương Nhạc Hi đột nhiên tăng lên gấp nhiều lần, khi cậu thử nhấc chân lên, chúng đã cứng ngắc. Như tức giận, cậu nắm chặt tay và đi về phía bức tường. 
          
          Cố Tần bình tĩnh nói: "Ngẩng đầu, ưỡn ngực, hai chân chụm lại, bàn tay áp vào vạt quần." 
          
          Tai trái Vương Duyệt Hi cũng nóng bừng. Cố Tần lại đi ra ngoài. Lần này chắc là phải đứng đến khi tan học. Vương Nhạc Hi không biết là cậu đang vì Cố Tần hay tự vì chính mình. Cậu đứng như đang tự hành hạ mình, chân không cử động, nghe thấy tiếng chuông vang lên, cũng không biết có phải là đang mong chờ Cố Tần trở về hay không.

nguyetnguyen8120

Vương Nhạc Hi đặt đề thi xuống, lại nhìn Cố Tần, cậu muốn nói gì đó, nhưng lại không nói gì.
          Cố Tần cầm xấp đề thi đi ra, "Tôi còn có tiết nên không có thời gian cùng em, em đứng đây làm lại bộ câu hỏi này, sau giờ học tôi sẽ đến chấm điểm. 
          Vương Nhạc Hi nhìn hắn đang định đi ra ngoài, nói khẽ.
          “Hai mươi phút là đủ rồi.” 
          Buổi dạy kèm buổi tối có thể kéo dài tới một giờ. 
          Cố Khâm không quay đầu lại, " Phạt đứng."
          
          _______
          Đó, em tui cứ thích chịu tội vậy đó :))

nguyetnguyen8120

Thước tử đàn chọc chọc đến lần thứ hai, Vương Nhạc Hi đang đứng đối diện cúi đầu xuống, chắp hai tay sau lưng, không lên tiếng.
          Cố Tần không ngước mắt lên, nhẹ giọng nói: "Còn có sáu tháng nữa là đến kỳ thi tuyển sinh trung học, trường trung học top đầu và top sáu chỉ là vấn đề chuyển tiếp thôi sao?"
          Vương Nhạc Hi có chút xấu hổ, nhưng cậu thực sự không biết phải nói gì.
          Cố Tần ngước mắt lên, ánh mắt dường như muốn gạt đi sự khinh thường, "Em có quá nhiều bài tập về nhà à?" 
          Cảm giác căng thẳng bao trùm lấy căn phòng.
          Vương Nhạc Hi lùi lại một bước.
          Một nụ cười lướt qua khóe miệng Cố Tần. Chẳng lẽ sắp xảy ra chuyện thú vị gì sao?
          Sau đó, anh thấy học sinh danh dự của Oban đã vươn tay phải ra.
          
          ___________________
          Ey hay cho tui up đoạn ngắn ngắn vậy nha cho đỡ lười hehe, tại cũng muốn comeback trước thềm năm học mới á :)

nguyetnguyen8120

Dạo gần đây cứ bị hoài niệm về khoảng thời gian mình còn là sinh viên ấy. Haizz, con người mê mệt huấn văn thầy trò nên nhìn đâu cũng ra huấn văn, rồi bất chợt tui lục lại cái note hồi xưa thấy cũng kha khá kỉ niệm dỡ khóc dỡ cười mà toàn của người ta ý, ý là tui chỉ là người chứng kiến rồi viết lại thôi, mà đúng là cánh cửa đại học cho mình rất nhiều cơ hội và trải nghiệm ấy, năm nào mình cũng đăng kí Tiếp sức mùa thi hết vì mình muốn được cùng đồng hành cùng các bạn học sinh. Với mình, những kỉ niệm cấp 3 là đáng nhớ nhất, nhưng hoá ra bây giờ mình lại nhớ kỉ niệm thời sinh viên nhiều hơn nữa này. Chắc phải tách ra 1 đoạn nhỏ tự sự về thời sinh viên quá đi. Mà cũng thật sự là tui hong có bao giờ nói yêu trường đâu ấy, tại vì tui bị nó quật lên quật xuống không trượt phát nào hết, nhưng mà sáng ta tối mình, quanh đi quẩn lại tui vẫn thấy lựa chọn năm 18 tuổi của tui là đúng đắn nhất. Chúc các bạn học sinh có những trải nghiệm thật là vui, hơn thế nữa tui cũng muốn các bạn có những khoảng thời gian thật sự ý nghĩa. Chúc các bạn thi thật tốt. Hẹn gặp lại sau.

nguyetnguyen8120

Thấy mn nhiệt tình quá nên cũng tính nay thức đêm lên thêm chap nữa tại Đoàn Kết càng về sau càng hay, cơ mà con mắt tui nó quá nguy kịch ròi, đen muốn xĩu ròi nên chắc hong được quá huhu

nguyetnguyen8120

@MocUyenKhanh  thoi đừng chờ bà ơi, thật sự đấy lâu lắm
Balas

MocUyenKhanh

Au oiiiiiii ra dẫn dắt đi mòoooooo Chờ mòn cạ thanh xuân
Balas