Moonntrann
[Mục tâm sự hai giờ trưa]♡♡ "Thương hoài câu Dạ Cổ Tình sầu khổ trần ai.." Đây là 2 câu đã làm em lụy CĐVĐ tới tận bây giờ (^-^) Em nói tht, từ lần đầu bấm vào fic chị, điều đầu tiên em làm là đọc cái câu này 6-7 lần. Không hiểu sao mà nó cuốn hút em lạ thường lắm chị ạ \(°○°)/. Và tình trạng bây giờ là em vẫn đang còn rất lụy CĐVĐ (T-T). Ôi chấp niệm đời em luôn đó(●□●) Từng câu từ con chữ, từng lời nói, hành động của An và Bân dành cho nhau gần như đã thấm sâu vào tận trong tâm hồn em luôn rồi :((( Khi đọc chap 27 em vẫn còn rất mong chờ An và Bân sẽ cùng nhau sống một cuộc đời hạnh phúc viên mãn ở Sài Gòn. Nhưng ai mà có dè, đọc xong chap cuối là em lặng yên dưới vực sâu luôn rồi (T-T) Đờ đẫn suốt một tuần, đi học mà đầu óc trên mây luôn. Mặc dầu em biết là mn sẽ cảm thấy fic này hay thôi, nhưng đối với riêng bản thân em thì bốn chữ "Cung Đàn Vỡ Đôi" sẽ mãi là một vết dằm không thể quên đi hay phai nhạt cái đớn đaoo này được /('-')\ Nó mang lại cho em cảm giác an bình đến kì lạ, diễn biến tương đôi nhẹ nhàng nhưng lại không thể cảm thấy chán nản khi đọc. Cái sự mộc mạc trong lời ăn tiếng nói của người dân miền Tây xưa hay những đặc sản vô cùng dân dã như đuông chà là đều mang đến cho em một ký ức không thể quên được. Đớn mà hay(T-T) Lúc trc em từng khá buồn chị vì cho âm dương cách biệt, nhma nghĩ lại thì đó đã là cái kết hay nhất cho bộ truyện này rồi. Để lại sự day dứt cho độc giả thì đúng là muốn khiến con người ta nhớ mãi không thôi mà ♡(^-^)♡ Và em thương cái fic này đến độ đang tự viết một fic dàng cho bản thân em luon roàii \(^-^)/ a hí hí
Moonntrann
@ Moonntrann troi oi (T-T) ko ngờ chị lại đề nghị kb với em luon đó(T-T) em cx muón kb với chị lâu lắm r(^-^)♡ h làm s để addfr với chị đây ta???
•
Reply
sereinmaris
@Moonntrann hay là mình kết bạn facebook được hem? chị muốn là người đầu tiên đọc fic của em nên…:((((
•
Reply