🌹Bắt cóc em về làm vợ🌹
🍁Chap 23🍁Tiểu Hâm yên giấc trên giường. Gia Kỳ ngồi canh chừng cậu cả đêm không ngủ. Sáng sớm , anh đã chuẩn bị cháo cho cậu. Tiểu Hâm mệt mỏi tỉnh dậy , vai của cậu không có cảm giác gì , thấy anh đang ngồi say sưa làm việc, giọng cậu thều thào gọi anh "Gia Kỳ ... !"
Gia Kỳ ngước mắt nhìn cậu , anh bước đến bên giường lo lắng hỏi "Thấy thế nào ?"
"Mặt anh...sao vậy ?" - Tiểu Hâm thấy khóe miệng anh bị trầy , cậu đưa tay lên hỏi.
"Không sao ! Có đói không ?" - Anh cầm lấy bàn tay đang vươn ra đặt lên mặt mình . Khẽ nói.
"Ừm.."
Anh đưa tay nâng người cậu dậy , lấy cháo đút cho cậu. "Tạm thời tay phải em sẽ không cử động được !"
"Em biết rồi." - Cậu vừa ăn vừa trả lời , ánh mắt dừng lại ngay vết thương trên miệng anh , cậu đưa tay chạm vào , yếu ớt nói "Hàn Lâm đánh anh sao ?"
"Không phải ."
" Gia Kỳ..."
"Ngoan ngoãn dưỡng bệnh . Đừng nghĩ lung tung." - Gia Kỳ ngắt lời cậu , anh lên tiếng . Anh không muốn cậu phải lo , dù sao anh cũng đáng bị như vậy.
Tiểu Hâm cũng không hỏi thêm , ăn từng muỗng cháo mà anh đút . Ăn xong, uống thuốc rồi lại nằm , cậu nhớ lại cái cảm giác hôm qua ,đau đến khó tả , cậu tự hỏi nếu lỡ như thuốc tê lại hết tác dụng thì cậu sẽ như thế nào . Tiểu Hâm chợt thở dài , cậu nhìn theo bóng dáng anh đứng kéo rèm cửa sổ , sau đó lại tiếp tục làm việc .
------------
Buổi trưa , Hàn Lâm cùng mọi người đến thăm cậu , căn phòng đang yên tĩnh bỗng chốc trở nên náo nhiệt .
"Hi Tiểu Hâm ! Sao rồi , đã đỡ hơn chưa ?" - Chân Nguyên vui vẻ nói.
"Đã đỡ hơn rồi ạ. Cảm ơn Anh"
"Anh có mua bánh cho em nè." - Tử Húc đặt chiếc bánh trên bàn.
"Cảm ơn anh !"
"Em ở lại cùng với mọi người nhé ! Anh ra ngoài một chút." - Gia Kỳ đến bên giường , xoa nhẹ đầu cậu , anh mỉm cười , khuôn mặt vô cùng dịu dàng nói.
"Vâng !" - Tiểu Hâm mỉm cười gật đầu. Lúc này cậu đủ biết anh định đi đâu và làm gì.
" Chân Nguyên , Tuấn Lâm đi theo tôi."
Cả ba cùng bước khỏi bệnh viện , ba chiếc xe ngao du trong gió , đi thật sâu vào trong rừng , tiếng xào xạc xen qua từng nhánh cây . Đích đến của cả ba người là tòa nhà cổ kiểu Nhật , với cái bảng gỗ treo trước cửa ngay ngắn dòng chữ "Hắc Nguyệt"
"Chủ tử ." - Ám vệ đứng trước cửa kính chào anh.
"Người đâu ?" - Thanh âm lạnh lẽo phát ra .