Ngôi nhà nhỏ tại Trùng Dương
Như mọi ngày ,trong căn phòng nhỏ manh tông màu trắng ,hai thân ảnh vẫn ôm nhau ngủ ,Tiêu Chiến vì bị ánh sáng bên ngoài cửa sổ chiếu vào khiến anh mơ màng tỉnh dậy , nhìn đồng hồ không còn sớm nữa ,anh ngồi dậy định quay sang cậu để gọi cậu dậy .
Khi anh quay qua ,anh không thấy cậu đâu cả ,trước mặt anh là một đứa trẻ tầm 6 tuổi ,gương mặt rất giống Vương Nhất Toả ,trên người đứa trẻ không một mảnh vải che thân .Tiêu Chiến bây giờ liền tá hoả vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra ,tại sao lại có một đứa trẻ nằm trên giường của anh ,do mải nghĩ không để ý phía sau nên Tiêu Chiến bị ngã cái rầm xuống đất ,do tiếng động ngã của anh quá lớn nên khiến đứa trẻ nằm trên giường tỉnh giấc ,đứa trẻ ngồi trên giường ,tay dụi mắt ,giọng ngáy ngủ,pha chút giọng trẻ con nói
"Chiến ca ,mới sáng sớm anh làm gì mà tiếng động lớn vậy a"
Tiêu Chiến đang ngồi dưới nền nhà xoa xoa cái mông ê ẩm của mình , hôm qua đã bị hành cả đêm ,sáng nay còn bị tiếp đất , ,đang xoa xoa cái mông đáng thương của mình thì nghe giọng nói trẻ con liền ngó lên
"A ,k...không có gì ??? ,mà nhóc là ai vậy ,sao lại ở trên giường của anh vậy ??" Tiêu Chiến vừa xoa mông vừa đứng dậy bình tĩnh hỏi
"Oáp ,Chiến ca à ,mới sáng sớm anh lại đùa gì vậy a ,em là Nhất Bác mà "
Tiêu Chiến nghe đứa trẻ ngồi trên giường nói mà hoảng hốt ,cún con của anh từ bao giờ lại thành một đứa nhóc 6 tuổi trắng trắng đáng yêu được chứ ,lẽ nào anh đang mơ ,Tiêu Chiến đưa tay lên má nhéo một cái thấy đau liền biết đây không phải mơ ,vậy đứa trẻ trên giường là sao ???
"Em .....Em là Vương Nhất Bác ???"Tiêu Chiến nửa ngờ nửa tin hỏi
"Anh bị sao vậy Chiến ca ,em tất nhiên là Vương Nhất Bác rồi "Vương Nhất Bác khó hiểu trả lời anh ,cậu không biết anh mới sáng sớm bị gì mà mặt hết trắng rồi xanh ,đã thế nhìn cậu chằm chằm ,thật khó hiểu mà
"Em ....Em thật sự là Vương Nhất Bác ??"Tiêu Chiến không tin liền hỏi lại lần nữa để xác định mình không nghe nhầm
"Em thật sự là Vương Nhất Bác "cậu bắt đầu thấy anh đùa hơi quá ,nhưng cậu để ý lại thấy có gì không đúng ,giọng cậu nghe như trẻ con ,cậu giơ tay lên ,tay cậu sao lại biến nhỏ thế này ,cậu bây giờ bắt đầu hoang mang đưa mắt lên nhìn anh như đang hỏi chuyện gì đang xảy ra ,Tiêu Chiến hiểu ánh mắt của cậu trả lời
"Này anh không biết "
"Em đừng nhìn anh với ánh mắt đó "
"Ruốc cuộc em bị sao vậy ??"
"Anh cũng không biết a ,anh chỉ thấy trong truyện tranh Conan bị teo nhỏ không ngờ nó lại có thật nha ,nhưng nhìn em bây giờ thật sự đáng yêu nha"
Đúng như lời Tiêu Chiến nói ,bây giờ nhìn Vương Nhất Bác rất khả ái ,làn da trắng hồng ,trắng trẻo ,hai má mũm mĩm như hai cái bánh bao nhìn chỉ muốn cưng nựng nhéo cho thoả thích ,nhìn cậu bây giờ muốn bao nhiêu phần dễ thương thì có bấy nhiêu .
"TIÊU CHIẾN"cậu nghe anh nói mà muốn phát hoả ,đáng yêu cái gì chứ
"Ha ha em đừng nhìn anh với cái ánh mắt đó ,bây giờ lực sát thương của em đối với anh không bằng hạt cát a "
BẠN ĐANG ĐỌC
Tổng Hợp Những Đoản Nhỏ (Bác -Chiến )
Historia CortaNhững câu chuyện về couple Bác -Chiến Em viết vui giải sầu nên hơi ẩu mong độc giả thông cảm (@_@)
