TG 3 - Chương 57: Lại bị Bạch tả sứ nhìn tràng Đông cung sống (14)

4.4K 180 15
                                    

Edit: Sa Nhi
*Sa edit bộ này sẽ cố giữ style edit của @Thitvan, nghĩa là vừa đủ ý hiểu, có thể ko quá thuần Việt như style bình thường ta hay làm. Thật sự ta ko tìm được nhiều chương của bé ý, nên sẽ cố edit bù vào~ Mong mọi người đọc giữa 2 văn phong sẽ ko bị loạn... (⑉・̆-・̆⑉)
==============
Nụ hôn của Thích Thâm tản ra một loại cảm xúc phẫn nộ bi thương đến tuyệt vọng cùng cực, trong miệng Nguyễn Kiều Kiều nếm thấy mùi máu tươi, nàng không có kháng cự, để hắn tùy ý chà đạp cánh môi mình.

Nguyễn Kiều Kiều nghĩ thầm, loại tiết mục yêu hận đan xen này mà diễn lên, quả nhiên kích thích muốn chết.

Không biết đã qua bao lâu, Thích Thâm buông nàng, Nguyễn Kiều Kiều ngơ ngẩn ngửa đầu nhìn hắn.

Nhưng nháy mắt tiếp theo trời đất đã quay cuồng, Thích Thâm bế ngang nàng lên phóng tới trên giường, cả người tràn ngập một loại cảm xúc như muốn nuốt lấy người khác.

"Xọet" một tiếng, âm thanh xé vải run rẩy vang lên trong không khí.

Thích Thâm xé vài hết váy sam Nguyễn Kiều Kiều.

"Gạo nấu thành cơm? Hay cho gạo nấu thành cơm... Ta và nàng cùng chung chăn gối mấy năm nay còn chưa từng làm gì, chẳng qua cũng chỉ là chưa tiến vào mà thôi..."

Mẹ ơi!

Quá bạo lực... Quá kích thích...

Nguyễn Kiều Kiều kiều đã mềm nhũn vô lực, Thích Thâm tựa như một dã thú mới thoát khỏi lồng sắt vụt ra, vật liệu may mặc trên người nàng nháy mắt đã hóa thành vải vụn, cảnh xuân lộ hết, căn bản không thể che giấu.

Thích Thâm căn bản không cho nàng có cơ hội chống cự, vòng eo trầm xuống, tách hai chân nàng ra, vừa cởi bỏ quần lót đã đâm côn thịt cứng rắn như chày sắt vào trong huyệt động của nàng.

A đau!!

Căn bản không có nửa phần tiền diễn, phía trước là nụ hôn sâu đáng sợ như chỉ hận không thể ăn nàng, hiện tại càng là dùng một loại hận không thể giết nàng sức lực ra sức chém giết thọc vào rút ra trong nàng.

Nguyễn Kiều Kiều: "..."

Nàng nức nở một tiếng, tựa hồ chịu đựng đau không tiếng động khóc lên.

Lúc này nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống im ắng không tiếng động, làm Thích Thâm đang ở trên người nàng phập phồng chợt cứng đờ, dã thú như đã bừng tỉnh nhân tính, nhưng hắn lại không rời khỏi thân thể nàng, mà chậm lại lực đạo cùng động tác, duy trì tần suất cố định, kiên định cắm rút.

Nam nhân quả nhiên đều là cầm thú! Làm gì có tên nào đã ăn được thịt lại còn nhả ra.

Nguyễn Kiều Kiều nhanh chóng từ bỏ việc chống cự vô vị, đầu vừa quay sang một bên, đã lại đối diện với cặp mắt u ám của Bạch Cảnh Diễm.

Đờ mờ!

Sao lại quên béng mất hắn, còn lại bị hắn nhìn thấy một màn Đông cung sống nữa!!

Tức á!!

Mặt mũi Nguyễn Kiều Kiều thật sự là bị ném không còn một mảnh trước mặt tên Bạch Cảnh Diễm hỗn đản này.

[EDIT - NPH] Mỗi Lần Xuyên Qua Mở Mắt Đều Bị Bạch Bạch Bạch [Quyển 1]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ