Edit: bé Cá ~ - cacabaymau641
Beta: Meo - xiao_ming_ming-
14. Đồ ngốc, nhanh lên nào
=====================
Vì có sự can thiệp của cảnh sát, mấy người Dung Dục đương nhiên không thể bắt Nguyễn Kiều Kiều đi để giam lỏng cô thêm lần nữa.
Mặc dù Nguyễn Kiều Kiều và Ngôn Tố đều là sát thủ nhưng cảnh sát không có bất cứ thông tin hay bằng chứng phạm tội nào của hai người họ, ngay cả hang ổ của tổ chức cũng đã ở trong trạng thái vườn không nhà trống khi cảnh sát đến nơi. Nơi đó cứ như đã tan biến trong không khí vậy.
"Ngôn Tố, chúng ta tự do rồi."
Trong một căn hộ, Nguyễn Kiều Kiều nói với Ngôn Tố. Đôi mắt vẫn luôn hờ hững của cô ánh lên nét vui vẻ khiến khuôn mặt lạnh lùng có một vẻ hoạt bát trước đây chưa từng có.
Ngôn Tố đột nhiên nhận ra, dù sao cô cũng mới chỉ ngoài hai mươi, cô chỉ là một cô gái trẻ mà thôi.
Những cô gái cùng tuổi cô có lẽ mới tốt nghiệp đại học, bước chân ra xã hội với vẻ hân hoan, yêu đương rồi kết hôn. Nhưng khi cô chỉ mới vài tuổi đã phải trải qua khóa huấn luyện tàn khốc, cô chưa bao giờ được cảm nhận hơi ấm tình thân gia đình mà luôn phải sống trong hoàn cảnh không có cảm giác an toàn.
Khi đó, anh cũng không khá hơn cô là bao.
Họ chỉ biết lạnh lùng thực hiện nhiệm vụ được giao, lạnh lùng giết chết những người xa lạ, cứ như vậy cho đến hôm nay. Cả hai hình như đã quên mất họ cũng là con người có máu thịt, vốn nên là sinh vật có tình cảm, có những ước mơ của riêng mình.
Vậy anh muốn gì làm đây?
Những lời mà cô gái trước mặt nói ra giống như ánh sáng chói lọi phá vỡ tầng cảm xúc băng giá vĩnh cữu trong lòng anh.
Nguyễn Kiều Kiều thấy Ngôn Tố không phản ứng thì nhìn thẳng vào anh. Lúc này cô mới phát hiện ra trong đôi mắt sâu thẳm của anh hình như có ngọn lửa đang bùng cháy. Đôi môi đỏ mọng hơi nhếch lên, cô dời tầm mắt đi, quay người nhìn xung quanh.
Đây là một căn hộ họ mới thuê, hai người không có tiền tiết kiệm nên căn phòng có vẻ rất cũ kỹ, đơn sơ nhưng lại có vẻ ấm áp tràn ngập hơi thở cuộc sống.
"Anh đói bụng không?"
Nguyễn Kiều Kiều mở cửa tủ lạnh. Bên trong trống không, lại còn hơi có mùi khó chịu. Cô cau mày.
Xem ra nhu cầu cấp bách nhất của bọn họ là phải có tiền. Tuy rằng bây giờ bọn họ rất tự do nhưng cô không muốn sống nghèo sống khổ đâu.
Một lúc lâu vẫn không nghe thấy tiếng người đáp lại, Nguyễn Kiều Kiều vừa quay lưng lại đã thấy Ngôn Tố đứng ngay sau lưng cô. Cô giật mình.
Mặc dù cơ thể vẫn giữ được tố chất ban đầu nhưng sự cảnh giác của cô đã giảm đi rất nhiều.
Tưởng tượng ra cảnh Nhan Túc bước đi không một tiếng động, Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy cũng hơi đáng yêu, nhưng cô cũng không muốn trái tim nhỏ bé này bị dọa cho chết khiếp đâu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[EDIT - NPH] Mỗi Lần Xuyên Qua Mở Mắt Đều Bị Bạch Bạch Bạch [Quyển 1]
RomanceTên: Mỗi lần mau xuyên trợn mắt đều bị bạch bạch bạch Hán Việt: Mỗi thứ khoái xuyên tranh nhãn đô tại bị ba ba (NP) Tác giả: Già Phê Nhân (Caffein) Thể loại: Hệ thống, xuyên nhanh, NP, cao H - [@Camtutiendo_ Up lại + Edit dựa theo bản edit của @Th...