Chương 2

3.1K 391 10
                                    

Tiêu Chiến sống hơn 20 năm, tiếp nhận giáo dục tố chất, là một người kiên định theo chủ nghĩa duy vật nhưng lúc này, đối diện với một con mèo trắng mắt nhỏ trừng mắt to với anh, lần đầu tiên anh nảy sinh hoài nghi với khoa học.

Bên cửa xe là đống quần áo mà Vương Nhất Bác mới mặc, bên phó lái là con mèo trắng với đôi mắt sáng ngời. Tiêu Chiến day day ấn đường rồi lắc đầu mấy cái, sau khi xác nhận mình không có vấn đề gì mới nhìn mèo trắng dò hỏi, "Vương Nhất Bác, cậu...... có chuyện gì vậy?"

Con mèo trắng cũng hơi sốt ruột, cái chân mềm mại đang trong tư thế ngồi cào mấy cái, Tiêu Chiến đau lòng lớp da ghế, vội vàng cúi người tóm lấy con mèo, "Ấy, đừng cào đừng cào."

Con mèo trắng giãy giụa, nhẹ nhàng thoát khỏi gông cùm của Tiêu Chiến, nhảy một cái sang bên ngồi khác rồi thong dong quay đầu nhìn Tiêu Chiến, lòng Tiêu Chiến nổi lên một trận tê dại, anh cảm thấy đang bị con mèo trắng ghét bỏ.

Nhưng vấn đề trước mắt không phải cái này, Tiêu Chiến tiếp tục hỏi con mèo trắng, "Vương Nhất Bác? Là cậu đấy à Vương Nhất Bác, cậu có thể biến trở lại như cũ không? Hoặc cậu gọi bạn đến đón cậu nhá? Ò, đúng rồi........"

Tiêu Chiến mò trong đống quần áo tìm được điện thoại của Vương Nhất Bác, bật màn hình, đưa đến trước mặt con mèo trắng, "Cậu dùng tay......ờm.....chân nhập mật khẩu đi, tôi tìm một người bạn đến đón cậu, yên tâm, tôi tuyệt đối không tiết lộ chuyện này với người ngoài."

Hiển nhiên mèo trắng không muốn để ý Tiêu Chiến, nó chậm rãi nằm sấp người, gác đầu lên chân trước, mắt hơi mở lớn nhìn Tiêu Chiến, một dáng vẻ tôi không cần. 

Tiêu Chiến hơi mệt mỏi, "Được thôi, vậy cậu nói xem rốt cuộc cậu muốn làm gì?" 

Con mèo trắng lại mở to đôi mắt tròn xoe, cuộn tròn xoay chuyển như đang suy nghĩ cái gì đó, sau đó mới chậm chạp đứng dậy rũ bộ lông, giương mắt nhìn thẳng Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến bị nhìn có hơi mềm lòng, thành thật mà nói, hình dáng con mèo trắng này đáng yêu quá, thậm chí anh còn muốn đưa tay sờ một hồi nữa.

Tiêu Chiến còn đang quyết định có sờ hay không thì con mèo trắng đã phịch một cái rúc vào lòng anh, cái móng sắc bén cào quần Tiêu Chiến, đầu xù lông ngẩng lên đối mặt với anh.

Một cục mềm mại trong lòng, Tiêu Chiến chỉ do dự một giây rồi đưa tay sờ từ đầu đến đuôi, mèo trắng có vẻ như rất thoải mái, cổ họng phát ra tiếng "rừ rừ".

Tiêu Chiến cũng từng nuôi mèo, nhớ đến cử động vừa rồi của con mèo trắng, anh thử hỏi, "Cậu không muốn tôi để bạn cậu biết? Hay chưa ai biết cậu là..... chuyện này?"

Con mèo trắng dụi dụi đầu vào cánh tay Tiêu Chiến, meow một tiếng.

Tiêu Chiến tiếp tục hỏi: "Vừa rồi là lần đầu tiên cậu biến thành mèo đúng không?"

Mèo trắng lại meow một tiếng nữa.

Tiêu Chiến vẫn không kiềm chế được mà xoa đầu con mèo trắng, mèo trắng giãy giụa một giây, phát hiện sức lực không địch lại Tiêu Chiến thì ngoan ngoãn mặc anh sờ.

Bác Quân Nhất Tiêu | Trans | Em ấy là một con mèoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ