Chap 9: Bỏ đi

117 23 0
                                    











Về đến nơi, Triệu Tiểu Đường gục ra khóc lớn, nó đưa tay lên ngực, nó đau lắm, Khổng Thư Di và Tịnh Thi cũng khóc theo. Khổng Tuyết Nhi cũng không kiềm được nữa rồi, vài giọt nước mắt bắt đầu lăn dài. Mọi người trong nhà thấy vậy, thấp thỏm lo lắng không biết có chuyện gì. Nhận thấy sự vắng mặt của 1 người, mọi người bắt đầu hoảng hốt

-"Anh Kun đâu rồi?"- Một thằng nhóc hỏi, giọng run run

-"Anh Kun yêu quý của mọi người đã hi sinh rồi!!! Quả thật rất đáng buồn"- Lưu Vũ Hân nói lớn, không biết lúc này Khổng Tuyết Nhi đang nhìn hắn như muốn xé hắn thành trăm mảnh vậy

Mọi người đều hốt hoảng, có vài người đã khóc, vài người thất thần. Không có Thái Từ Khôn, họ sẽ phải sống ra sao đây???

-"Tôi cũng rất lấy làm tiếc trước sự ra đi của anh ấy, anh ấy rất tốt và không đáng bị như vậy"

-"Đồ giả tạo ..."- Khổng Tuyết Nhi khẽ nói, tay nắm chặt thành nắm đấm

-"Không còn anh Kun chúng ta cần người thủ lĩnh mới để tiếp tục công việc như bình thường, với tư cách là người lớn tuổi nhất hiện tại, tôi nghĩ mình sẽ thay thế Thái Từ Khôn"- Lưu Vũ Hân bắt đầu trở mặt

-"Anh không có tư cách đó!!!"- Một giọng nói vang lên, là Triệu Tiểu Đường, mắt nó đỏ lên

-"Nếu anh tôi còn ở đây, tôi chắc chắn anh tôi cũng sẽ không chọn anh"

Câu nói đó như đâm trúng tim đen hắn, không khác gì câu nói của Thái Từ Khôn lúc nãy. Hắn tức giận

-"Sao không đủ tư cách? Xét ra khả năng của tôi cũng không thua anh Kun bao nhiêu, không phải là đã quá đủ?"

-"Chuyện đó tính sau, giờ tôi hỏi anh. Tại sao anh lại đưa súng cho anh Kun? Với lại sao lúc đó chỉ thấy anh Kun mà không thấy anh đâu?"- Triệu Tiểu Đường dò hỏi, nó đã bình tĩnh hơn

-"Ờ thì ...lúc đó anh ta nói tôi đi trước, anh ta ở lại ...kiểm tra vài thứ nên tôi đã đưa súng cho anh ta."- Lưu Vũ Hân lắp bắp

-"Đó giờ anh tôi chưa bao giờ kêu ai tách nhóm ra cả, và cũng không chủ động tách ra, anh nghĩ tôi không hiểu anh tôi sao?"

-"Tôi nghĩ cô nên dừng bài ca này lại, anh ta đâu phải anh ruột cô!!! Cô chỉ được anh ta đem về nuôi thôi, nhớ chứ? 2 người chả có ruột thịt gì, đừng tỏ vẻ hiểu biết về anh ta nữa"- Lưu Vũ Hân cười đểu

-"Anh dám ..."- Triệu Tiểu Đường lao đến tính đấm hắn ta, nhưng Khổng Thư Di và vài đứa nhóc nữa đã cản lại

-"Cô tính đánh tôi? Giờ anh Kun không còn nữa, cô coi như mất quyền rồi Triệu Tiểu Đường à, không còn ai để cô dựa hơi nữa đâu!!!"- Lưu Vũ Hân cười thỏa mãn

-"Anh quá đáng lắm rồi đó!!!"- Triệu Tiểu Đường lại lao đến, Khổng Thư Di và bọn nhóc chưa kịp thở đã phải tiếp tục ngăn Triệu Tiểu Đường lại

-"CHÍNH ANH ĐÃ GIẾT ANH ẤY!!!"- Nãy giờ mới thấy Khổng Tuyết Nhi lên tiếng, cô đã không nhịn nổi nữa rồi, cô biết nếu nói ra sẽ thất hứa với Thái Từ Khôn, nhưng sự thật này không thể chết cùng anh được

Gia Đình Là Mãi Mãi [BÁCH HỢP] (BTKD/ĐNHĐ)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ