10 | lavender
Tâm trí Taeyong như rối bời, anh không biết bây giờ mình nên làm gì mới phải. Anh ngay lập tức chạy đến mở cửa xe ra, cố gắng tìm Blue ở ghế sau. Anh đã nhìn kĩ tất cả mọi ngóc ngách nhưng không có đứa trẻ nào ở đây hết. Chiếc cặp nhỏ của nhóc cũng biến mất dạng. Blue bỏ chạy đi sao?
Chàng omega bước ra khỏi đó, cố gắng hết sức để trấn an người bà đang hoảng loạn.
"Cô đừng lo quá, chúng ta sẽ tìm ra thằng bé th--"
"C-chúng ta nên gọi cảnh sát! Blue có thể đang gặp nguy hiểm--"
Taeyong ngăn bà lại bằng cách hạ chiếc điện thoại xuống, "Cô à, hãy bình tĩnh lại. Chúng ta không cần báo cảnh sát vội. Thay vào đó hãy gọi ai đó khác. Chúng ta sẽ tìm thằng bé, được chứ?"
Bà gật đầu, bắt đầu gọi cho tất cả những người mà bà nghĩ có thể giúp được. Taeyong nhìn quanh và gọi bạn bè đến để giúp, anh cần phải đè nén cảm xúc mình xuống. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, khiến anh bồn chồn đứng ngồi không yên.
"Này, nhớ cẩn thận nha! Gọi cho tụi em nếu có chuyện gì xảy ra, hiểu không?" Jungwoo nói.
Taeyong gật đầu, "Được rồi. Anh nhờ cậy vào tụi em hết đấy!"
Chàng omega liền rời khỏi trường, bắt đầu tìm kiếm bé trai ở khắp nơi. Taeyong không biết nhóc có thể đi đâu, anh cảm thấy thất vọng về bản thân vì không thể hiểu được nhóc. Anh thậm chí còn không biết địa chỉ nhà của thằng bé.
Chỉ mới vài phút trôi qua thôi, nhưng anh lại cảm tưởng như đã trải qua hàng tiếng đồng hồ dài đằng đẵng. Taeyong vẫn chưa tìm được Blue. Cậu nhóc có thể ở bất cứ nơi nào. Chàng omega lo lắng đến nỗi anh có thể bật khóc ngay bây giờ, việc đứng thờ thẫn nhìn những làn xe chạy vun vút trên đường không giúp được gì cả. Lỡ Blue bị thương thì sao? Thằng bé có đói không? Có mệt không? Lỡ nhóc bị bắt cóc thì sao? Lồng ngực anh như bị bóp nghẹn khi nghĩ đến việc đó, nhưng nhanh chóng gạt nó ra khỏi đầu và cố suy nghĩ theo hướng tích cực. Hi vọng rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra với bé con của anh.
Bỗng điện thoại anh reo lên.
"Alo? Anh? Blue có ở chỗ anh không?" Taeyong hỏi Taeil ở đầu dây bên kia.
"Anh cũng đang định hỏi em câu đó. Anh không thấy thằng bé ở đây, nhưng tụi anh vẫn đang tìm kiếm."
"Chuyện này làm em phát điên lên mất, anh à. Tất cả đều là lỗi của em! Em đã không trông chừng thằng bé. Lỡ thằng bé đang ở nơi nào đó mà tụi mình không biết thì sao? Lỡ thằng bé đang gặp nguy hiểm--"
"Này, hít thật sâu vào rồi thở ra, ổn chứ? Không ai muốn chuyện này xảy ra cả. Có lẽ thằng bé chỉ đơn giản là nhìn thấy con vật gì đó rồi cố chạy theo bắt nó thôi. Tụi mình sẽ không ngừng tìm kiếm cho đến khi đem được thằng bé về nhà, được chứ? Anh hứa là chúng ta sẽ tìm ra Blue thôi, Taeyong à."
Chàng omega làm như những gì Taeil nói, anh hít vào một hơi rồi chầm chậm thở ra, "Được rồi. Hãy gọi cho em nếu anh tìm được thằng bé nhé?"
BẠN ĐANG ĐỌC
| Trans | NCT • JaeYong | Lavender
Fanfiction❝Anh cần phải đánh mất em để tìm lại bản thân mình.❞ Khi Jaehyun trải qua tình một đêm với một omega mang mùi thơm của hoa Lavender. Warning: abo, 18+, overthinking/anxiety, mpreg Written by: v_primaleon Translated by: defars_ Tình trạng bản gốc: Đã...