Out Of I-Land (S2): Hành Tinh Ánh Sáng.

1K 88 5
                                    


- Hưng, bây giờ chú bắt buộc phải chuyển công tác cháu sang Hàn Quốc, bởi vì nếu cháu muốn tham gia chuyên án HV-IN23, thì cháu buộc phải sang bên ấy nằm vùng thôi.

- Nhưng mà chú Lĩnh, bên Pháp y ở Việt Nam...

- Cháu đừng lo, và đừng quên, cháu là người của INTERPOL, và chú không hiểu sao, INTERPOL như cháu lại đi làm Pháp y, đáng lẽ ra phải là trụ cột của tổ Trọng án chứ?

- Dạ chú, tại vì cháu thích.

Chú chán cháu quá Hưng ơi, làm ăn kiểu này thì làm được gì nữa...

- Nói gì thì nói, chú sẽ sắp xếp toàn bộ lịch trình để đưa cháu vào tổ Trọng án của Công an Seoul cũng như sơ yếu lí lịch của cháu trước khi vào băng Rồng Tuyết. Thôi, chú đi ăn trưa đây.

- Nhưng mà chú cũng là INTERPOL mà?

- Cháu có gan thì hỏi cấp trên đi, chú đi à.

Nếu như bạn đang đi dọc hành lang của Sở Công an Thành phố Hồ Chí Minh, bạn sẽ thấy cảnh tượng một ông chú mặc quân phục đang bị một chàng thanh niên khoảng hai mươi ngoài níu chặt chân không buông, miệng luôn bảo, "Chú Lĩnh ơi chú nỡ lòng nào hết thương cháu, chú đá cháu sang Hàn cô đơn lạnh lẽo bơ vơ hả chú???"

Chú Lĩnh kiểu, "Thằng bé này, cháu làm ta cạn lời quá..."

Đúng, chàng đại úy Ngô Ngọc Hưng vì muốn ở lại ăn hết Việt Nam này đang mất hình tượng như vậy đó.

- Buông chú ra, chú sẽ dẫn cháu đi ăn bún đậu.

- Dạ đi liền! - Hưng nhanh chóng đổi sang hình tượng nghiêm túc, đứng thẳng dậy, mắt như sáng lên.

Chán cháu quá, lỡ qua bên đó người ta dụ dỗ rồi làm sao hoàn thành nhiệm vụ đây?

Chú Lĩnh lo lắng cho Hưng. Cấp trên ơi, toang quá, tổ chức cắt Hưng nó đi, có phải là không lo cho an nguy của thằng bé không chứ?

"Ta tin là đại úy Ngọc Hưng sẽ làm được, tố chất của thằng bé, ta thấy rõ."

Từng lời nói của cấp trên vang vọng rõ mồn một trong đầu chú. Thôi thì, nhắm mắt vạn sự tại thiên đi.

.

.

.

.

.

Sân bay Tân Sơn Nhất.

- Chị Dạ, chị Tường, chị Tâm, em đi nha các chị! - Hưng ôm những người chị thân thiết nhất trong đội.

- Mày đi sớm phải về sớm nghe chưa? - Phước Thịnh vỗ vai anh. - Anh còn nợ Tường với mày chầu trà sữa đó!

Minh Đạt quay lại, vỗ vai đứa em mà y xem như ruột thịt.

- Nhóc cứ yên tâm mà đi công tác, anh hứa sẽ chăm sóc Dạ thật chu đáo như lời nhóc dặn.

- Cứ đi đi Hưng, chị Tâm của em để đó anh lo, không cần nghĩ đến việc ngày mai Tâm ăn sáng cái gì nữa. - Anh Tuấn bước sang, cốc nhẹ đầu Hưng vài cái.

- Dạ, các anh chị ơi, em đi nhé! Chú Lĩnh ơi, cháu đi đây! - Anh chào mọi người lần cuối trước khi lên máy bay.

- Chúc cháu hoàn thành nhiệm vụ được giao! Tổ quốc luôn sẵn lòng đợi cháu về!

| AllBin / Hanbin-centric | I-Land Hay Hanbin Công Lược?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ