Chương 18

841 122 7
                                    




Lính gác cuồng hóa là một loại trạng thái cực đoan, thường phát sinh trong thời điểm chiến đấu hoặc là dưới tình huống lính gác nổi giận. Trong trạng thái cuồng hóa lính gác không còn lý trí, hoàn toàn bị bản năng điều khiển, hóa thân thành máy móc chiến đấu tàn khốc mà khát máu.

Hiện tại Lục Ly chính là như thế. Trước khi người xung quanh kịp phản ứng lại, hắn đã liên tục đánh ra mấy quyền, từng cú đều đánh vào khuôn mặt Lâm Tế. Bốn phía có người kêu lên, có người không hiểu chuyện gì đang xảy ra, có người muốn ngăn Lục Ly lại. Thành viên Trầm Mặc Đoàn đang tản ra không biết đã xảy ra chuyện gì, khuôn mặt đầy đề phòng mà một lần nữa tụ lại. Biểu tình Lục Ly lãnh khốc, ánh mắt sâu thẳm nhìn không ra cảm xúc. Người ngăn trước mặt hắn đều bị hắn không chút do dự công kích. Hắn ra tay hung ác, giơ tay nhấc chân đều mang theo một loại bình tĩnh làm người ta sợ hãi. Có người lén nổ súng về phía hắn, bị hắn nhẹ nhàng né qua, đổi lại chính là một đòn đánh nát nghiêm trọng.

"Hắn cuồng hóa!" Người của Trầm Mặc Đoàn lúc này mới phản ứng lại, sôi nổi hô "Ngăn hắn lại!"

Mọi người cũng không biết nguyên nhân Lục Ly cuồng hóa, ngay cả Lâm Tế cũng chỉ hơi có chút suy đoán. Nhưng bởi vì thời gian Lục Ly cuồng hóa cùng địa điểm quá mức trùng hợp, Trầm Mặc Đoàn không thể không lấy giả thiết Lục Ly cuồng hóa cùng bọn họ không thoát khỏi quan hệ. Vì tránh kết quả xấu nhất, người của Trầm Mặc Đoàn ùa lên. Bọn họ ngại thân phận của Lục Ly nên không có cách nào hạ sát chiêu, chỉ có thể gửi hy vọng vào chiến thuật biển người* có thể ngăn cản Lục Ly.

*Chiến thuật biển người: là một chiến thuật quân sự mà trong đó, một bên dùng số lượng quân số áp đảo của mình tấn công ào ạt phía bên kia bằng cách đánh giáp lá cà, chấp nhận thương vong bởi lúc xung phong thì sẽ bị hoả lực của đối phương dễ dàng làm tiêu hao.

Lục Ly biểu tình bình tĩnh, động tác lưu loát mà dọn dẹp chướng ngại trước mắt. Mấy nam nhân ăn đau kêu lên, từng cú đều vang lên tiếng đánh vào da thịt, âm thanh xương cốt vỡ vụn, hắn giống như là một con thú hoang máu lạnh bạo ngược, không có bất kì cái gì thương hại hay cảm tình.

Xuất phát từ nguyên nhân nào đó, Lâm Tế vẫn luôn không phản kích lại. Hắn bị Lục Ly một chân đá vào lồng ngực, đau đớn khom lưng, cũng chỉ lau đi vết máu ở khóe miệng, im lặng ngồi dậy chờ đợi Lục Ly tiếp tục công kích. So với người thường, thân thể lính gác cường hãn hơn rất nhiều. Càng ngày càng nhiều người ngã xuống dưới chân Lục Ly, Lâm Tế thừa nhận công kích nhiều nhất, lại vẫn có thể miễn cưỡng đứng lên. Nắm tay của Lục Ly đánh vào mặt hắn, Lâm Tế cũng không cảm thấy đau, ngược lại có loại khoái cảm tự ngược. Âm thanh xương cốt vỡ vụn trong cơ thể vang lên, hắn cuộn tròn thân thể chậm rãi ngã xuống, chờ đợi Lục Ly cuối cùng cho hắn giải thoát.

Khoảnh khắc nhắm mắt lại, Lâm Tế cho rằng rất nhanh sẽ kết thúc. Hắn nghe được tiếng bước chân Lục Ly lại gần, thậm chí có thể cảm giác được tiếng gió do nắm tay mang đến. Nhưng hắn không chờ được nắm tay dừng trên cơ thể, bởi có người ở thời khắc cuối cùng ngăn cản Lục Ly.

"Lục Ly." Tô Hòa khẩn trương mà kéo Lục Ly, lớn tiếng nói: "Bình tĩnh lại."

Thanh âm của cậu, mùi hương của cậu, khi cậu tiếp xúc với Lục Ly tựa như có ma lực thần kỳ, Lục Ly từ đầu tới cuối tự đắm chìm trong thế giới của chính mình đình chỉ công kích. Tô Hòa thở một hơi nhẹ nhõm, bất chấp máu tươi văng khắp nơi ở dưới chân và đám người đang thống khổ rên rỉ bên cạnh, cậu thật cẩn thận mà ôm lấy Lục Ly, ôn nhu nói: "Bình tĩnh lại, không có việc gì."

[EDIT/ĐAMMỸ] Tinh Tế Gieo Trồng Đại Sư - Lý Tùng NhoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ