Ông Xã à!
---
Ánh đèn sân khấu giúp cơ thể nhỏ bé của người con trai tên Lưu Quan Hữu sáng bừng. Phía dưới khán đài, người người lấp đầy từng khoảng trống. Khuôn mặt họ hầu hết đều có ánh mắt của sự ngưỡng mộ, số còn lại thì cậu không biết, cậu cũng chẳng để ý. Họ vỗ tay biểu dương Quan Hữu, bởi cậu chính là nam sinh đạt số điểm đầu vào cao nhất trường, nói cách khác thì chính là thủ khoa.
Nơi đây là trường Đại học Nghệ thuật Bắc Kinh. Nhiều người nói nơi này chẳng khác nào một công ty giải trí hàng đầu của Trung Quốc cả. Bởi hầu hết những người tốt nghiệp ngôi trường này đều trở thành nghệ sĩ nổi tiếng.
Bạn có thể đang ngồi cạnh siêu sao hàng đầu Trung Quốc đại lục trong thời gian tới, hoặc bạn có thể vừa đi qua ca sĩ nổi tiếng nhất nhì Thế giới trong tương lai!
Nếu bạn đang hoặc đã từng học ở đây, dường như bạn đã tự có cho mình tấm vé trở thành thực tập sinh của các công ty giải trí lớn.
Cảm xúc đó chính là vinh dự, là tự hào đến chết đi được khi nói tới "tôi là sinh viên trường đại học Nghệ thuật Bắc Kinh"
Nhưng hơn cả như vậy, Quan Hữu này còn đạt được danh hiệu thủ khoa trong đợt thi đầu vào của trường.
Cậu đứng trên khán đài, nở một nụ cười mà cậu cho rằng trông mình sẽ thật đẹp trai với nụ cười ấy. Nước mắt bao phủ con ngươi của cậu khiến đôi mắt trở nên long lanh dưới ánh đèn sân khấu.
Nhưng có vẻ còn thiếu gì đó. Không phải cậu sẽ được tặng hoa và bằng khen nữa sao?
Rồi chợt từ hàng ghế khán giả phía dưới, một nam sinh khoá trên với thân hình cao lớn thanh mảnh đang ung dung đi lên. Đứng cạnh người này, cậu trông lại càng bé.
Là Đoạn Tinh Tinh - thủ khoa đầu vào của năm ngoái, nghĩa là hơn cậu một tuổi!
Cậu thật sự rất ngưỡng mộ người này, từ rất lâu rồi, cậu đã thấy Tinh Tinh trên các chương trình về nhảy hay thậm chí là rap. Đó lại chính là sở trường của cậu nữa, nên tiểu Lưu này là ngưỡng mộ anh ta đến chết đi được.
Thật chẳng thể tin nổi, cậu là đang đứng cạnh idol của mình sao?
Đưa con mắt liếc nhìn người đứng cạnh từ trên xuống dưới. Đúng là cái tên đi đôi với cái tướng mà, anh ta to con chẳng khác nào con tinh tinh khỉ đột ngoài vườn thú mà cậu hay nhìn.
Quan Hữu nhận lấy bó hoa cùng với chiếc bằng khen được thiết kế tỉ mỉ từ tay Tinh Tinh. Hắn vỗ vai cậu thay cho câu nói chúc mừng.
Cậu nhủ rằng, người tên Tinh Tinh này có vẻ lạnh lùng lắm đây, trên TV lẫn ngoài đời. Quả thực là mĩ nam an tĩnh!
Mọi người ở phía dưới ai cũng vỗ tay tán dương cậu, chỉ riêng một người, đó là Tôn Diệc Hàng.
Quan Hữu cậu đã chơi cùng người này từ năm mẫu giáo, hai người họ như hình với bóng vậy, lúc nào cũng có nhau.
Diệc Hàng ngồi phía dưới, ánh mắt hậm hực uất ức nhưng lại không nhìn vào cậu. Em cúi thấp mặt nhìn hai đầu gối, tay bất giác nắm chặt lại. Người ngồi cạnh Diệc Hàng vỗ tay không ngừng, cũng liên tục thôi thúc em đứng dậy chúc mừng bạn thân. Nhưng em là đang khó chịu, vô cùng khó chịu.

BẠN ĐANG ĐỌC
tớ có người yêu rồi! |huấn|
Fanfic"- Ừ, thích em. Hắn như nghẹn thở nhìn Lưu Quan Hữu, quan sát kĩ càng trên khuôn mặt khả ái kia. Chứng kiến đôi lông mày co lại, đôi mắt ngạc nhiên, ngơ khác, đôi môi trái tim vô thức mở ra hơi rộng. Cách thổ lộ tình cảm này đột ngột quá hay gì? Đoà...