Chuyện Về Một Tiên Nhân

7K 517 70
                                    

Tác giả có đôi lời muốn nói:

Gửi lời cảm ơn chân thành đến truyenfic.com đã reup fic phèn này của mình, giúp mình nhận ra thì ra trình gà như mình cũng được miếng fêm để được stolen hjhj.

Các bạn độc giả biết đến fic này nếu thấy Tiên Nhân và Bầu Trời hay thì có thể bình chọn, cmt trên Wattpad chính để ủng hộ mình với nha.

Bạn có thể dùng Wattpad (cả app hay dùng truy cập trang bằng trình duyệt nếu máy bạn phèn như mình hmu) trên điện thoại bằng cách tải app 1.1.1.1 trên Appstore hoặc CHPlay để fake VPN. Còn nếu bạn dùng web trên máy tính thì bạn có thể gõ cửa hàng tiện ích trên web, cài đặt một tiện ích VPN bất kì (cá nhân mình mình đang dùng ZenMate) rồi thêm tiện ích vào thanh công cụ bên cạnh phần tìm kiếm để bật bất cứ lúc nào nhé.

-----------------------------------------

Trên mái ngói nhà trọ Vọng Thư, gió đêm thổi luồn qua tán cây xào xạc, mang theo từng hạt bồ công anh phiêu diêu tìm kiếm một miền đất mới. Nó cứ lơ lửng, bay xa bay xa mãi như những tinh linh bé nhỏ lang thang trong khoảng không vô định, chọn cho mình nơi thuộc về để lên mầm nảy hạt.

Từng cái gió lạnh đêm muộn của mùa hè dường như không chỉ làm dịu bớt sự oi nóng mà cũng vô tình khiến con người ta không rét mà run. Dưới gốc cây phong, Aether khẽ rùng mình run lên một cái. Người em thương như cảm nhận được cái run rẩy nhỏ bé ấy của em mà siết vòng tay mình chặt thêm một chút.

Rõ ràng, nhiệt độ chênh lệch giữa ngày và đêm ở Liyue rất cao, vậy mà Aether cứ một mực cứng đầu kéo cho bằng được tiên nhân nhà mình lên mái nhà trọ để ngắm sao. Chẳng còn gì tuyệt hơn là sau một ngày vất vả tối muộn được nằm trong vòng tay người mình yêu. Lạnh đến mấy cũng bị cái quan tâm của Xiao sưởi ấm.Cũng may là đêm nay những vì tinh tú như muốn bênh Aether, tận lực tỏa sáng hàng dải dài những ngôi sao xa xôi đầy đủ sắc màu rực rỡ.

- Đã nói là nên ở trong nhà trọ chứ đừng ra ngoài thôi mà không nghe.

Xiao nói với một vẻ mặt cực kì khó ở với cái con người cứng đầu này. Trời dần chuyển mùa rồi, cơ thể phàm nhân thì luôn mỏng manh với mọi sự thay đổi thất thường của thời tiết. Và Hộ Pháp Dạ Xoa không muốn người mình ôm vào lòng giấu đi còn sợ bị thương tổn nay chỉ vì cứng đầu cứng cổ mà có nguy cơ đổ bệnh đâu.

Hình như ngài chiều Aether quá nên em hư đúng không?

Mặc kệ người đang đặt cằm lên đỉnh đầu mình cứ lải nhải trách móc trong miệng, Aether vô tư nằm trong ngực Xiao, vừa ăn đậu hũ hạnh nhân vừa kể ngài nghe những chuyện mà cậu đã trải qua, những cuộc phiêu lưu, những con người hôm nay em gặp. Có khi Aether sẽ cao hứng, đào lại chuyện lần đầu hai người gặp nhau mà nói nữa.

Aether vào những lúc như này đều vui đến nhiệt tình, đôi mắt biết cười cứ như vậy mà tít lại, giọng nói leng keng như chuông gió khiến Xiao chỉ muốn ôm chặt em thêm một chút. Mềm mềm, bông bông, lại thơm mùi gió. Cọ cọ vào tóc em còn ngửi được hương dược liệu em dùng để gội đầu cùng với cái thơm cơ thể độc nhất của em. Ở bên người mình thương ra yên bình đến thế.

[XiaoAether] Có Một Tiên Nhân Thương Lấy Cả Bầu TrờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ