03

894 138 2
                                    

Không hiểu vì sao mà tần suất hai người chạm mặt nhau trên phố Tokyo càng ngày càng cao.

Rõ ràng là phụ trách khu vực khác nhau, ngày nghỉ phép cũng khác nhau, nhưng lại luôn gặp mặt tại cùng một ngã tư đường, theo cùng một cách giống nhau.

Kugisaki cho rằng chuyện đó khá thú vị, và mỗi lần cô gặp Toge đều thấy anh xách một túi đồ toàn nguyên liệu làm sushi. Hồi trước thì họ sẽ nhìn nhau rồi lịch sự chào hỏi. Một người vờ nhẹ cúi đầu và gọi "Inumaki-senpai", trong khi người kia trưng ra vẻ lãnh đạm, vừa gật đầu vừa nói hai tiếng "Cá hồi."

Một mối quan hệ giả tạo giữa tiền bối và hậu bối.

"Senpai."

Kugisaki thực sự nghĩ rằng chuyện đó thật thú vị, không nhịn được mà bật cười, cô hỏi, "Anh không định mời em tới nhà ăn sushi à?"

Toge im lặng nhìn cô chằm chằm, không đáp, một nửa mặt anh không thấy rõ được biểu cảm do bị cổ áo che khuất.

Phản ứng của Kugisaki làm anh hơi bối rối, trong tiềm thức cô đã chuẩn bị để xin lỗi nhưng cuối cùng chỉ thấy anh gật đầu.

? ? ?

"Rộp rộp rộp", nhai viên kẹo cứng chua chua vị cam, hương vị ngọt ngào pha lẫn chút đắng chát tan dần trong khoang miệng, Kugisaki không có chút thời gian nào để hồi tưởng. Cô nhìn anh với vẻ hoài nghi, ngờ vực rằng bản thân thực sự không có khiếu hài hước gì cả.

Kugisaki định giải thích, nhưng vô tình bắt gặp ánh nhìn chăm chú của Toge. Đôi đồng tử trầm lặng tựa như biển hồ sắc tím không một chút gợn sóng, đôi lông mày không thay đổi, vẫn an tĩnh như vậy, nhưng cảm xúc của anh thì được truyền tải rõ rệt.

Dòng chảy của những sắc màu khác nhau đồng loạt đổ xuống, và Toge chính là người đặt giỏ đồ lên trên mặt nước ấy.

Kugisaki chợt nhận ra trò đùa của mình thật lạc hậu quá đi, thậm chí có thể coi nó là một tội ác ghê gớm.

Cô chưa bao giờ là một người thích lảng tránh nên đơn giản hỏi thẳng anh: "Senpai, anh nghiêm túc đấy hả?"

Toge không đáp, đôi mắt của anh trong veo và toát lên vẻ dịu dàng.

Kugisaki thật chẳng biết làm sao khi bị "cám dỗ" như thế. Có điều trong khoảnh khắc này, cô không cảm nhận được chút mùi vị nào của viên kẹo cam cả.

Còn tiếp

[TogeBara] AmarantineNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ