Cách để yêu thương (Louis's Imagine)

375 14 1
                                    

"Tôi đã nói với em bao nhiêu lần rồi là em không được khóc?"

Giọng Louis đang lại vang lên trong không khí. Nặng nề và đanh lại, từng con chữ cứ rơi vãi trong hơi thở của anh. Đôi mắt xanh rắn rỏi gói gọn lấy khuôn mặt tuyệt mỹ của (Y/N), anh thấy những giọt nước trong suốt lần lượt rơi tuột xuống đôi gò má của cô. Lặng lẽ và mong manh, cô khóc như một đứa trẻ đáng thương.

"Tôi bảo không khóc nữa. Em biết là tôi không chịu nổi khi thấy em khóc mà, (Y/N)."

"Em xin lỗi, Louis." (Y/N) yếu ớt nói.

Louis mạnh bạo giật bàn tay run rẩy của cô ra khỏi mặt, bóp chặt nó đầy tức giận, anh đẩy gương mặt đầy nước của cô về phía mình.

"Nhìn vào tôi này, (Y/N). Nhìn thẳng vào mắt tôi được không, (Y/N)?"

Cô lại tiếp tục khóc, không để tâm đến hành động bộc phát của anh.

Louis là chồng cô. Đúng. Anh ấy yêu cô, rất nhiều. Đúng.

Nhưng cô không bao giờ đối diện thực sự với Louis. Đôi mắt mang màu trời ấy khiến cô run rẩy, nó không đặc sệt sắc xanh như cậu, không ấm áp yêu thương như cậu. Chỉ là màu xanh đầy đau đớn và đổ vỡ. Anh không như Niall.

Mỗi lần anh bắt đầu hôn cô. Đầy mạnh mẽ và sở hữu, dường như Louis muốn làm đau cô chứ chẳng có chút ngọt ngào lãng mạn nào cả. Cậu thì khác, cậu hôn nhẹ nhàng và môi cậu luôn có cái vị chocolat ngọt đến tận cuống lưỡi. Anh không bao giờ giống Niall.

Và (Y/N) yêu Niall. Khi nghĩ đến điều đó, cô luôn cảm thấy tội lỗi với Louis. Đó là lí do cô luôn bật khóc mỗi khi Louis đặt môi anh vào môi cô, và anh bắt cô phải nhìn vào mắt anh.

"Em vẫn còn yêu Niall, phải không?" Lời Louis nhỏ nhẹ nhưng đầy sát thương, cô tưởng như có hàng ngàn lưỡi dao đang cứa vào tim mình. "Trả lời tôi đi, (Y/N)."

(Y/N) không có câu trả lời, chỉ thay bằng một cái cúi mặt đầy khó khăn.

"Okay. Tôi hiểu mà." Louis chuyển sang nặng nề, "Sau chừng đó năm em cũng chẳng hề để mắt xem tôi yêu thương em như thế nào. Vậy tình cảm của em cho tôi chỉ bằng con số không thôi, phải không?"

(Y/N) biết rõ ràng đó không phải là một câu hỏi. Thật sự không phải là một câu hỏi. Cô lại im lặng, một lần nữa.

Louis thì chẳng đợi cho vợ mình lên tiếng thêm nữa, anh đi thẳng ra cửa, đóng sập cánh cửa gỗ vào khoảng trống giữa hai bức tường. Tiếng cửa đóng chát chúa, mọi thứ lại vỡ tan, anh bất lực.

Chiếc Range Rover lao vút trong không khí, cán ngã tất cả những gì nó đi qua.

"Em có thấy cái gì kia không, (Y/N)?" Louis tự thì thầm với bản thân, nói những điều chắc chắn cô không thể nghe, "Không có gì cả, đúng không? Như tình yêu của em cho anh vậy.

Nhưng, Anh yêu em, (Y/N)."

-----------------------------------------------------------------------------

(Y/N) đau đớn nhìn vào cỗ quan tài lạnh ngắt nơi người cô yêu thương đang nằm bất động.

Niall trắng bệch không còn chút sức sống được đóng chặt trong lớp thủy tinh trong suốt. Dày và lạnh lẽo. Đó là cảm giác của cô khi chạm tay vào cái thứ bao quanh Niall lúc này.

Les Rêves - One Direction's fanfictionNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ