Chương 8: Nếu hôm nay tôi không về nhà

277 32 1
                                    

./cừu trắng kêu be be/.

"Thực ra, cậu biết không, cậu đã dành tận sáu năm trong giấc mơ chết tiệt đó, làm ơn, hãy quay lại với tôi."

Xử Nữ thấy mình đứng trước một vực thăm thẳm, rất cao, rồi cậu ta đột nhiên tiến về phía trước, bước hụt rồi rơi xuống, không chút do dự. Xử Nữ giật mình, cậu ấy tỉnh dậy, đau đớn co người ôm lấy chân trái.

"Chứng Hypnic Jerk chết tiệt..." - Nữ lẩm bẩm, cô bạn ôm đầu, mở mắt và nheo lại dưới ánh xanh của bầu trời, không có nắng, trời không có mây, đêm nay sẽ không mưa.

Nhưng rồi cậu ta sững sờ, rõ ràng màu xanh kia của bầu trời rất chân thực, Xử Nữ thấy mình đang hít thở, và cậu ấy còn thấy từng giây phút đang trôi qua một cách chậm rãi, có quy luật, rõ ràng. Và hoàn toàn tỉnh táo. Xử Nữ vặn vẹo sống lưng, cô bật dậy, ngồi thẳng và từ từ cảm nhận những gì xung quanh. Không phải bệnh viện với những bức tường trắng nhạt nhẽo, không phải trần nhà với cái quạt trần trông như sắp rơi ra, không phải mùi thuốc sát trùng và cái ống đếm giọt cùng nước muối hay một đống dây chuyền chằng chịt trên cánh tay, lồng ngực không nhói đau và dây thanh quản rất dễ chịu. Xử Nữ nằm vật vã xuống nền cỏ, những nhành cỏ dại dập nát lại, thẫm đi. Cậu ta nhắm mắt.

Phải rồi, đây là một giấc mơ, với cậu ta đang nằm trên thảm cỏ mươn mướt trong một khu vườn trồng những hoa anh túc là hoa anh túc, tuy hơi chói mắt nhưng Nữ chịu được, và vườn hoa này thuộc về một lâu đài bên cạnh, một lâu đài cổ. Xử Nữ nghĩ thầm, cô bạn lặng lẽ mỉm cười, miễn là không phải bệnh viện, những liều điều trị chết dẫm, những lần không mở mắt nổi và nằm im bất động thì nơi này cũng được, hoa anh túc cũng chẳng hề gì. Vườn hoa này đặc biệt rộng lớn, trông mãi, trông mãi cũng không thể nhìn ra bên ngoài có gì.

"Cậu không thể nằm ngủ ở đây đâu, cô bạn nhỏ ạ."

Một thanh âm êm dịu vang lên, như lượn lờ bên tai nhưng khiến cho Xử Nữ giật mình thon thót. Cậu ta rất hiếm khi gặp được ai đó trong giấc mơ, một giấc mơ mà mình nhận thức được hay còn gọi là giấc mơ Sáng Suốt, nơi mình có có thể tự biên tự diễn mọi chuyện.

Đó là một cô gái, tầm tuổi Xử Nữ, nhưng cậu ta không nhớ rõ cô bạn này là ai, Xử Nữ có hề tưởng tượng hay mong muốn có thêm ai xuất hiện đâu?

Bên cạnh cô bạn ấy còn có một cô gái khác, hai người nhìn rất tương đồng cũng rất khác biệt, mặc những bộ quần áo giống nhau nhưng màu sắc thì đối lập, chiều cao thì không đồng đều lắm vì có một cô bạn thấp bé hơn và cùng đeo lên những bộ mặt ủ rũ. Cô bạn đã lên tiếng nói chuyện với Xử Nữ vấn mái tóc đen rối lên cao, kẹp lại một cách vội vã bằng một chiếc nơ xanh khiến một vài lọn tóc vô tư lòa xòa trên vai áo, sau gáy và cả bên thái dương.

Cô bạn nơ xanh đeo một chiếc tạp dề màu xanh khói, vận một chiếc váy dài màu xanh xám và mí mắt sụp xuống, nặng nề, vầng thâm quầng dưới mí mắt rất đáng quan ngại. Người còn lại thấp hơn một tí, tầm mười phân, chỉ kẹp nơ nửa đầu, phần tóc còn lại để xõa sau lưng màu nâu hạt dẻ, ăn mặc y như thế, chỉ đổi thành màu hồng và hồng đất, sắc màu nhạt nhòa ảm đạm, cũng một gương mặt chán chường, thiếu ngủ.

[12 chòm sao] Những ngày mơ trắng đêm.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ