Sáng hôm sau, Khánh Đăng đã có mặt tại nhà Dương Long rất sớm vì nó muốn đưa Đình Duy đi học sớm cũng như muốn biết câu trả lời của cậu là gì nhưng hy vọng càng nhiều thất vọng càng cao khi nó thấy cả hai đang tay trong tay, ở tay họ còn đeo cả nhẫn cặp nữa, máu ghen nổi lên nhưng cố gắng bình tĩnh lại:
-Đình Duy lên xe đi anh chở em đi học!
-Không cần tao đi với Dương Long rồi! – cậu lạnh lùng đáp.
Bỏ qua sự ngạc nhiên của nó, cậu cùng anh lên xa đến trường, bỏ nó lại bơ vơ một mình, suốt cả chặnh đường, anh qua cậu cười nói vui vẻ xem như không hề có mặt của nó, làm nó buồn lắm, nó muốn hỏi cậu rõ ràng nhưng không được vì anh và cậu cứ như hình với bóng. Nhưng nó sắp được biết rồi……
Để mặc nó đi vào lớp một mình, anh và cậu đi sáng, bình thường sẽ là nó và cậu như hình như thời thế đã đổi thay lòng người cũng thay đổi, bước vào lớp nó thấy đám bạn đang chụm đầu lại xì xào to nhỏ, tò mò nó lại gần thì nghe được
-Ê! Biết gì không thằng Đình Duy được anh Dương Long, hotboy số một của trường cầu hôn đó.
-Thật không? Có chuyện này nữa sao?
-Thật sao không! Hôm qua đi ngang thấy đông người, tao tò mò lại xem, còn chụp hình nữa nè!
Đập vào mắt Khánh Đăng là tấm ảnh Dương Long đang quỳ xuống cầu hôn Đình Duy, chiếc nhẫn trong hộp cũng chính là chiếc nhẫn mà sáng nay nó thấy cả hai cùng đeo. Giờ thì mọi chuyện đã sáng tỏ, thái độ lạnh lùng của cậu với nó, thì ra là vì cậu đã yêu người khác không phải nó, bực tức nó hét lên một tiếng rồi chạy ra khỏi trường trong cơn đau đớn. Đúng lúc đó cậu cũng vào lớp, thấy đám bạn nhiều chuyện cùng tấm ảnh hôm qua, cậu cũng đã hiểu ra vì sao nó như vậy, nhưng sắp vào học rồi nên cậu không thể đuổi theo nó đành chờ chiều nay vậy.
Thực ra cậu không phải muốn lạnh lùnh với nó, nhưng vì suy nghĩ đơn giản, cậu nghĩ chỉ có vậy mới làm nó ghét mình, hận mình mới không nghĩ đến mình nữa, thà cậu làm kẻ xấu cũng không muốn làm nó bị tổn thương, nhưng không ngờ rằng sự việc lại tiến xa như vậy, vượt quá sự kiểm soát của cậu mất rồi….
13;15 PM (Nhà Dương Long)
-Anh đi đâu vậy?
-Anh đi học! Em không có học buổi chiều hả?
-Không có! Vậy anh đi đi, kẻo trễ!
-Bye em.
-Bye anh.
Anh đi rồi bỏ lại cậu suy nghĩ thẫn thờ về Khánh Đăng không biết nó sao rồi, bất ngờ nhạc chuông của cậu reo lên:
-Alo, Duy hả con?
-Con đây, có chuyện gì không ba mẹ?
-Con lại chăm sóc thằng Khánh Đăng giùm ba với, nó đi đâu mà về nhà say khước, bố với mẹ con phải đi công tác rồi sợ không ai chăm sóc nó!
BẠN ĐANG ĐỌC
Sau Cơn Say
Short StoryĐây là các mẫu truyện sex gay mình sưu tập được và chia sẽ lên đây để mấy bạn cùng đọc. Truyện này ôn hoà lắm nha hok nặng âu^.^