Nhìn qua kẽ tay, Akira vẫn đang giữ tư thế như cũ, vung vãi vài trang công thức và định lý hoàn toàn không thể hiểu nổi. Hoàng Kỳ Lâm bí mật lấy cuốn sách giáo khoa vật lý ra lật xem và phát hiện ra rằng đó không phải là nội dung trong sách. Cậu nghe giáo viên của trường nói rằng Akira đã học định lý khi học lớp 5 lớp 6 gì đó. Anh ấy là một thiên tài trong lĩnh vực khoa học tự nhiên. Thật đúng là quá thông minh đi! Cậu có một chút ghen tị, không thể tin được khi có thể hiểu cái đống vặn vẹo này đang nói gì. Giống như Akira, anh có thể hiểu sâu và thậm chí tận hưởng chúng. Đó là một trình độ mà cậu và những người phàm khác không thể đạt tới. Thảo nào người ta không muốn trò chuyện với anh, có lẽ trong lòng họ chỉ nghĩ nói chuyện với anh như đàn gãi tay trâu, không hề hiểu họ nói gì.
"Này, AK, mày đi bỏ mấy túi rác đó đi." Một người đột nhiên đứng sau Akira, để những ngón tay thô ráp gõ lên vai cậu hai lần. Đó là Trương Lăng, một tên lười nổi tiếng khi trực vệ sinh lớp, một khi trực lớp cậu ta sẽ xuống sân chơi bóng hoặc ngủ trong ký túc xá, đợi mọi người dọn dẹp sạch sẽ rồi anh ta mới đến đổ một ít rác. Có vẻ khi thấy có bạn học mới đến, cậu ta thậm chí còn không muốn đổ rác. Akira đặt bút trên tay xuống, gạt bàn tay đang gác trên vai mình xuống
"Hôm nay không phải tôi trực." Trương Lăng không ngờ một tên mọt sách mới chuyển đến lại dám nói với cậu như thế này,"Tao kêu mày đi thì mày phải đi, đừng có nói nhiều, tao đã nói hôm nay mày trực là hôm nay mày trực." Các bạn cùng lớp thấy ầm ĩ, đều thầm chú ý, nhưng Trương Lăng cũng không dễ động, bọn họ cũng không dám nhảy ra nói gì, bọn họ chỉ đơn giản là muốn vứt rác chứ không muốn động tay động chân. Tuy nhiên, Akira không hề để ý đến cậu ta, anh trở về tư thế như cũ y như một tác phẩm điêu khắc trên đá, tiếp tục xem các định lý và công thức trong tay. Thấy anh xem mình không khí, Trương Lăng hằn học rất muốn cho anh một đấm, cậu ta cầm lấy cuốn từ điển bên hông rồi đập vào người anh. Từ điển Anh - Trung về cơ bản giống như một viên gạch nhỏ, với một cú đập như vậy, trên trán đã lộ ra một lỗ không nhỏ, máu trên trán anh bắt đầu chảy xuống. Akira sờ lên môi và dùng tay lau nó một cách thản nhiên, có vẻ như vết thương hơi đau, và lông mày của anh cũng có chút nhíu lại. Hoàng Kỳ Lâm nhìn thấy cảnh này gần như hoàn hồn trở lại, vội vàng lấy khăn giấy ướt đắp lên vết thương cho anh, sau đó tức giận đi đến bên người Trương Lăng:
"Trương Lăng, cậu có tật xấu là thích cắn mãi không buông à?" Cậu ấy từ nhỏ đã luôn nở nụ cười với mọi người. Ít thấy cậu mất bình tĩnh như vậy nên tất cả mọi người đều sững sờ. Trương Lăng sau khi phản ứng lại thì túm lấy cổ áo cậu lôi ra ngoài, Hoàng Kỳ Lâm mặc dù khá cao nhưng trên người cậu lại không có một chút thịt nào, Trương Lăng to con nên tóm cậu như một con gà con. Ngay khi Hoàng Kỳ Lâm cho rằng mình sẽ bị đánh nên nhắm mắt chờ đánh, đột nhiên cảm thấy áp lực trên cổ biến mất. Cậu quay đầu nhìn thì thấy khuôn mặt vô cảm của Akira, một tay đặt lên vai cậu tay còn lại thì nắm lấy cổ tay Trương Lăng. Cảm nhận được sự tức giận từ anh, Hoàng Kỳ Lâm vẫn chưa hình dung ra tình hình, dù có đau khổ đến mấy cũng không sao, nhưng anh lại đến giúp cậu sao? Không hiểu sao vẫn có một chút xúc động. Trương Lăng vùng vẫy một hồi nhưng lại không thể lay chuyển một chút nào, cậu ta không ngờ rằng thằng mọt sách này nhìn yếu ớt mà lại mạnh như vậy. Trương Lăng bị đôi mắt đen láy không biểu cảm nhìn chằm chằm, đặc biệt nửa khuôn mặt vẫn còn đang ửng đỏ, trong lòng đột nhiên có chút sợ hãi,
BẠN ĐANG ĐỌC
•Flying Towards You• Lâm Trận Tuốt Súng °Trans°
HumorTác giả gốc: 小跳步NN Trans: Avo Tên gốc: 飞奔向你 Tình trạng: đã hoàn Bệnh tâm thần x chàng trai dương quang, ấm áp. Sưởi ấm cho nhau rồi chuộc lỗi cho nhau. Cảnh báo OOC. (A cái gì K nội tâm mong manh nhưng lại cố tỏ ra kiên cường) HE 📌 Truyện dịch đã...