Chương 1: Giáng lâm(*) giáng lâm: Hạ xuống và bước vào, chỉ thần tiên trên trời xuống cõi đời. Cũng người quyền quý tới nhà.
_____
Lê Sâm vừa tiếp điện thoại, hắn đi ra cửa lớn khách sạn đã không có Quý Thiệu Đình.
Giữa tháng tám, cái nắng như thiêu đốt con đường nhựa, những khóm hoa bàng bên đường cháy rực trên cành. Lê Sâm đi vài bước đã thấy Quý Thiệu Đình bị một nhóm người ăn xin cuốn vào một góc.Quý Thiệu Đình có chiều cao trên mức trung bình, không tính là quá cao, nhưng cậu nổi bật giữa một đám ăn xin còi cọc. Tất cả đường lui của cậu đều bị phong kín, gương mặt trắng bệch đầy hoang mang.
Lê Sâm bước về phía cậu hai ba bước, hét lớn: "Quý Thiệu Đình!"Nghe thấy giọng của Lê Sâm, Quý Thiệu Đình đột nhiên cảm thấy lồng ngực nhẹ nhõm, cậu quay người lại. Lê Sâm ánh mắt ảm đạm, giống như ném núi xuống núi cũng có thể đắm chìm.
Lê Sâm rất cao, hắn trông giống như một pho tượng cao chót vót khi đứng lặng, so sánh với pho tượng thì hắn cùng lắm càng bất cận nhân tình.Bất cận nhân tình (不近人情): Tính tình quái dị, hành vi không hợp thường tình người ta.
Một người ăn xin có mắt nhìn, từ khí thế u ám cũng có thể biết được người này không dễ đụng, không đợi hắn mở miệng đám đông đã giải tán.
Một con chim sẻ từ đầu cành sà xuống, tại khe nứt trong viên gạch mổ lấy côn trùng.
Mùa hè ở thành phố duyên hải hóa ra nóng như vậy, Quý Thiệu Đình đi sau lưng Lê Sâm nghĩ thầm, cậu tự nghĩ rằng đó không phải là cái nóng khô hanh của bầu trời xanh chói lọi, mà là cái nóng ẩm ướt của hơi nước dính trên biển, cho dù đi vào bóng tối cũng tránh không khỏi.
Lưng áo sơ mi trắng của Lê Sâm nhễ nhại mồ hôi, cơ hồ để lộ những đường cong cơ bắp.
Quý Thiệu Đình lại nghĩ, không có gì lạ khi Lê Sâm chỉ cần đứng một chỗ đã có thể giúp cậu giải vây. Với cái hình thể này, cho dù nói Lê Sâm là xã hội đen thì cậu cũng tin.
Khi cả hai lên xe, nét hung dữ trên gương mặt Lê Sâm mới bớt đi. Quý Thiệu Đình không biết tại sao mà cậu cảm thấy hơi chột dạ, nói vài câu về thời tiết để làm sinh động bầu không khí nhưng Lê Sâm rõ ràng là không nghe.
"Đây là thành phố du lịch", hắn nói thẳng vào vấn đề "Vừa rồi, khách sạn ở gần danh lam thắng cảnh. Có rất nhiều người ăn xin. Cậu giúp đỡ một người, sẽ có rất nhiều người vây quanh. Cậu vừa đến đây, cần chú ý một chút."
Quý Thiệu Đình cúi đầu nói: "Cảm ơn Lê tiên sinh."
Quý Thiệu Đình sáng nay vừa bay vào Nam Vân, Lê Sâm tự mình đón cậu rồi cả hai cùng dùng cơm trưa, chủ yếu là vì tại trên bàn ăn bổ sung những gì cần chú ý. Sau khi dùng cơm xong Lê Sâm tiếp điện thoại khách, để Quý Thiệu Đình chờ ở bên ngoài. Trước sau cùng lắm là hết năm phút, Quý Thiệu Đình đã bị người khác quấn lấy.
Lê Sâm điều khiển vô lăng lái xe ra khỏi chỗ đậu xe, thản nhiên hỏi: "Không phải cậu gặp khó khăn về kinh tế sao?"
"Dạ?" Quý Thiệu Đình không phản ứng kịp ý của Lê Sâm, trả lời mà giống như hỏi "Đúng vậy đó?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Bên Trong Lồng Vàng • Lạn Tục Kiều Đoạn
RomansaBên Trong Lồng Vàng Tên gốc: 金笼之中 Tác giả: Lạn Tục Kiều Đoạn Dịch: Lục Raw: Trường Bội (Bản dịch phi lợi nhuận, chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi đâu. Nếu có vấn đề gì thì mình sẽ xóa. Thân ái!) ______ Thời điểm Lê Sâm gấp gáp...