chương 97: sinh nhật sớm

3K 70 0
                                    

Thẩm Khê nghe xong cúp điện thoại, lén lút mở cửa đi ra ngoài. Cô vẫn là lần đầu tiên một mình ra khỏi cửa vào ban đêm như vậy, không khỏi siết chặt quai đeo cặp sách.
Buổi sáng trực tiếp đi đến trường  cho nên cô đem theo đồng phục cùng giáo sách vở đều bỏ trong cặp sách.
V

ừa đến bãi đỗ xe, liền nhìn đến một chiếc xe còn sáng đèn, Thẩm Khê vội vàng hướng kia chạy qua.

Cửa sổ xe mở ra, nhưng vẫn cứ có thể ngửi được nhàn nhạt mùi thuốc lá, Thẩm Khê không vui nhíu nhíu cái mũi.

" Anh hút thuốc?"

"Ừ, nhớ em."
Thẩm Khê đỏ mặt, ngượng ngùng nói, "Chúng ta không phải mỗi ngày đều gặp sao?"
"

Gặp là gặp, nhưng đã vài ngày không được thao".

Tống Tử Hoành giống đậu miêu gãi gãi cằm em vợ.
"Anh rể rất là tưởng niệm nha."

"Anh rể, anh muốn tu thân dưỡng tính, em tìm hiểu qua đàn ông mỗi ngày cắm huyệt sẽ bị thận hư, đối với thân thể thật không tốt."

"..."

Lão tử liền thao đến đến em kêu cha gọi mẹ, xem em còn dám nói anh thận hư.
Tống Tử Hoành nhìn Thẩm Khê liếc mắt một cái, hung hăng quay đầu xe đầu, hướng khách sạn chạy tới. Hắn sớm đã bố trí sẵn phòng Vip, cũng ở trong phòng đơn giản bố trí một chút, bày biện bánh kem, hoa hồng cùng ngọn nến, còn có một lọ rượu vang đỏ.
T

uy rằng không có thể minh bạch ở rạng sáng ăn mừng, Thẩm Khê như cũ thực vui vẻ, bánh kem lớn như vậy đều là cho mình ư!

Trước kia ở bệnh viện không có nhiều cơ hội làm càn, Thẩm Khê hạ quyết tâm đêm nay nhất định phải ăn đến căng mới thôi.
N

am nhân châm đèn nến, xoa xoa đỉnh đầu Thẩm Khê.

"Cầu nguyện đi."

Thẩm Khê rất có nghi thức nhắm mắt lại, chắp tay trước ngực, ở trong lòng cầu cho nhiệm vụ công lược thành công.
R

ồi sau đó mở mắt ra, nhìn ánh lửa lay động trên ngọn nến cười ngây ngô. Tống Tử Hoành cũng đi theo cười, đem Thẩm Khê ôm tiến trong lòng ngực, đối với cái miệng nhỏ trộm hương.

"Ai nha anh đừng nháo,em còn không có thổi ngọn nến."
Thẩm Khê lời lẽ chính đáng cự tuyệt đầu lưỡi tính xâm nhập của anh rể, đem nó đẩy đi ra ngoài.

"Được ,, được . em thổi nến đi."
Nam nhân không hề phiền hà, chỉ là bàn tay như cũ ngang ngược khấu ở eo sườn em vợ.

Hai cây nến biểu thị tuổi mới của Thẩm Khê bị cô thổi tắt, Tống Tử Hoành cười nói.
"Chúc mừng Khê Khê của anh lại lớn thêm một tuổi."

"Anh rể sinh nhật là khi nào?"

"Đã sớm qua."

"Đó là ngày mấy?"

"18 tháng 2"

"Ừm... Còn phải đợi rất lâu."

Tống Tử Hoành mắt mang ý cười ôm lấy Thẩm Khê nhíu lại mày đẹp, từ phía sau lấy ra một cái cái hộp nhỏ.
"Sinh nhật vui vẻ "

"Oa! Đây là quà cho em sao?"
Thẩm Khê tiếp nhận, cười khanh khách nhìn phía hắn.

"Mở ra nhìn xem."

Mở ra, bên trong hộp gấm màu nhung đỏ là dây chuyền được thiết kế tinh xảo, càng làm cho Thẩm Khê không rời được mắt chính là mặt dây chuyền hình chiếc nhẫn.

"

Thích không? "

Thẩm Khê gật gật đầu. Tống Tử Hoành  thế bế cô mang lên.
"Tuy rằng không thể đeo nó lên tay em nhưng dù sao cũng được em đeo lên người, từ nay em chính là của anh"

"Vậy anh mau đeo lên cho em."
Thẩm Khê cũng thật cao hứng, vén tóc dài sang một bên lôn ra cổ trắng ngần.

"Gấp không chờ nổi muốn làm người phụ nữ của anh sao?! " - Nam nhân trêu chọc nói.

"Hừ," - Thẩm Khê ngượng ngùng mà nói sang chuyện khác.
"Nhanh lên đi!"

Tống Tử Hoành bật cười, cầm dây chuyền thay cô đeo lên cổ. Đeo xong Thẩm Khê gấp không chờ nổi chạy đến trước gương nhìn ngắm, nam nhân lắc đầu cũng bước qua theo, từ sau lưng ôm lấy em vợ, trong gương xuất hiện hình ảnh hai người.

Thẩm Khê tự mình thưởng thức xong, lại ngẩng đầu hỏi.
"Em đeo đẹp không?"

"Đẹp."
Nam nhân cong eo, cằm dựa vào trên vai nhỏ, đôi tay ôm eo Thẩm Khê, lúc này một bàn tay có xu hướng về phía trước tìm kiếm, cuối cùng đặt lên một bên tròn trịa.

"Hiện tại, nên đưa đại lễ vật."

Giống như đang mở ra lễ vật bị đóng gói, từng cúc áo sơ mi bị cờ bỏ, khi cởi đến vị trí rốn, Tống Tử Hoành đem quần áo hướng hai bên kéo ra, thiên lam sắc vải dệt theo thân thể rơi xuống bên chân, lộ ra nội y màu trắng hồng.

Thẩm Khê yêu thích màu sắc nội y thế này, cái này làm cho cô thoạt nhìn rất ngây thơ, cũng càng làm cho Tống Tử Hoành muốn hung hăng phá hủy.

"Khê Khê thật đẹp"
Côn thịt cơ hồ trong khoảnh khắc váy rơi xuống tức khắc cương cứng, Tống Tử Hoành mê muội âu yếm nhìn thiếu nữ trong lòng ngực.
"Giúp anh rể sờ sờ dương vật."

Thẩm Khê nhìn mình trong gương, nam nhân thủ pháp thực sắc tình, một đôi bàn tay to ở trên thân thể sờ loạn, nhưng cô cũng không cảm thấy một tia không thoải mái ngược lại bị loại khoái cảm này làm cả người tê dại.


Tống Tử Hoành thấy Thẩm Khê  không phản ứng, một tay kéo xuống, mang theo tay nàng thăm tiến mở rộng ra khóa quần, đem mệnh căn tử từ bên trong lấy ra.

Côn thịt đỏ sẫm giống khối bàn ủi, dán đến lòng bàn tay thiếu nữ thẳng đem Thẩm Khê hoàn hồn. Cô rũ mắt, đỏ mặt đi theo bàn tay chủ động vuốt ve gậy thịt anh rể.

Ở trước gương hết thảy đều triển lộ không bỏ sót, Thẩm Khê nhịn không được trộm liếc về phía gương, phảng phất bên trong giống như thiếu nữ giúp nam nhân thủ dâm ,  hình ảnh rõ ràng làm cô vừa hưng phấn vừa cảm thấy thẹn.

Thẩm KhêNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ