Chap 3

4 3 1
                                    

Hồ nước khổng lồ vừa chuyển sang màu đỏ vào cuối hoàng hôn là một cảnh đẹp tựa tranh vẽ.

 Một hồ nước tuyệt đẹp được bao quanh bởi lau sậy, những loài động vật sống hài hòa và những bụi hoa đầy màu sắc khiến tôi nghĩ đến một thiên đường mà tôi chưa từng đến.

“……”

Chà, sau khi nhìn thấy điều này, còn có thể có một thiên đường nào khác không?

Tôi đến gần hồ, từng bước một, nhưng sau đó dừng chân.

Lần đầu tiên kể từ khi đến đây, tôi cảm thấy sự hiện diện của một người khác. Tôi rất ngạc nhiên, nhưng kỳ vọng của tôi cũng tăng lên một chút.

Nhìn vào trang phục, cô ấy chắc chắn là một người hầu của nơi này, nhưng cô ấy sẽ gọi tôi bằng gì khi nhìn thấy tôi?

Quý bà? Công chúa? Nếu không phải vậy, thì ……

"Eeeeeeeeeeeeek!" (người hầu)

「……」 (nữ chính)

Chú thích:「」: nó được dùng cho suy nghĩ của nữ chính.


Phản ứng ngạc nhiên của cô ấy cũng giống như cách các nhân vật hành động bị sốc trong tiểu thuyết.

Cô ấy đã phá tan kỳ vọng của tôi khi tôi thấy cách phản ứng đó, nhưng tôi hơi thích thú quan sát khi người phụ nữ đó lùi lại với khuôn mặt tái nhợt.

Nhưng dù sao thì, có cái gì đó trên mặt tôi sao?

Tôi xoa má nhưng không cảm thấy có gì kỳ lạ.

「…… Ah, nghiêm túc đấy. Tại sao cô ấy lại như vậy. 」

Người phụ nữ đã đánh rơi túi đồ của mình và chạy trên con đường mà cô ấy đã đi để đến đây. Có lẽ, nếu tôi theo dõi cô ấy, tôi sẽ có thể tìm hiểu thêm về hoàn cảnh của mình.

Có lẽ nếu tôi đi theo thì tôi sẽ có thể đến một nơi khác.

Tôi cảm thấy hơi thất vọng trước phản ứng kinh hoàng của cô ấy bởi sự xuất hiện của tôi, nhưng cô ấy là người duy nhất.

Tôi cần tìm hiểu về hoàn cảnh của mình trước khi bắt đầu lên kế hoạch cho cuộc đời.

Ngoài việc là một người trọng sinh, tôi không có bất kỳ khả năng hay kỹ năng nào, vì vậy tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc tự cung tự cấp.

Tôi thậm chí còn không biết tên của mình. Cảm thấy lo lắng, tôi tăng tốc đuổi theo người phụ nữ vì sợ mất dấu. Mắt cá chân của tôi vướng vào chiếc váy mà tôi mặc lần đầu tiên, nhưng tôi không thể dừng lại ở đây.

"Xin lỗi! Này, đợi một chút… 」

Không cần biết tôi gọi cô ấy bao nhiêu lần, người phụ nữ vẫn tiếp tục chạy cho đến khi cô ấy nhanh chóng biến mất. Khi ngẩng đầu lên, tôi thấy hoàng hôn đã kết thúc và vầng trăng sáng rực xuất hiện.

Tôi phải làm gì bây giờ?

Tôi có phải vào trong ngôi nhà đó và lại ở một mình không? Tôi đột nhiên cảm thấy ớn lạnh và sau đó lắc đầu.

Tôi Trở Thành Mẹ Thiên Nga Đen Của Công Chúa Thiên Nga TrắngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ