22. trust nobody?

60 12 2
                                    

Sau buổi làm, Jeon Jungkook thay bộ đồng phục của mình ra, hắn vừa đi ra khỏi tiệm thì đã gặp Min Yoongi đang đứng đó.

Hôm nay hắn chẳng có hẹn với ai, vài ba ngày tới thì là hẹn hò với Jung Hoseok. Hắn thấy bất ngờ khi chàng thơ kia tiến tới chỗ mình.

- Jungkook, tôi đợi cậu nãy giờ.

Jeon Jungkook mà Min Yoongi đi bộ cũng nhau trên con đường vắng người, gió thổi hiu hiu, quấn lấy tóc hắn và chàng. Hắn quay qua nhìn Yoongi, chàng thơ ấy nở nụ cười. Vốn nó đã được mặc định sẵn trên khuôn mặt đáng thương đó.

Hắn không yêu Yoongi, một mối quan hệ khó nói, đã từng bị đồn đại là "tình nhân" và bị bạn bè trêu đùa là "người" của nhau. Ít nhất thì đây là một người bạn, một người đồng đội mà Jeon Jungkook chưa bao giờ muốn và cũng bao giờ nghĩ tới việc làm chàng ta đau.

Chàng ta cũng khổ, nhưng ít nhất chàng ta tỉnh táo hơn hắn gấp vạn lần. Ghen tị một chút, nhưng cũng thương chàng. Min Yoongi vốn đã hiểu được vấn đề: tại sao hắn lại nhìn mình.

- Hôm nay cậu đã pha ly coctail gì đấy? - Yoongi đặt ra câu hỏi.

- ... - Jeon Jungkook luôn đoán rằng Min Yoongi sẽ hỏi những câu hỏi chẳng liên quan như thế này.

- Tôi trò chuyện cùng một ông anh trẻ, anh ta vừa bị cắm sừng.

- Nghe tội nhỉ? - Yoongi người khúc khích.

Nhưng nếu khóc không có nghĩa là buồn, thì nếu cười, cũng đâu có một nghĩa là vui đâu? Chậc, hắn đã bóp méo ý nghĩa xinh đẹp của một nụ cười rồi.

- Anh ta say, rồi khóc. Tôi chỉ im lặng ngồi tiếp anh ở một góc nhỏ của quán. - Jeon Jungkook nhắm mắt, hắn cố nhớ lại những gì hắn đã làm và nói với người anh trẻ kia.

Min Yoongi thở dài, chàng nhìn lên bầu trời đen đầy sao. Chàng thơ đưa tay lên, như cố bắt lấy một ngôi sao trên trời. Jeon Jungkook chỉ nhìn một cái rồi quay đi.

- Thấy chưa, nếu quá yêu đi thì đó là cái giá phải trả - Min Yoongi vuốt tóc, chàng ta cười mỉm trong chẳng giống đang tự hào chút nào.

- Đến cả tình yêu cũng có cái giá của nó?

- Muốn hạnh phúc thì phải yêu, mà muốn yêu thì phải ngu. Cậu đã hiểu vì sao giới trẻ luôn buồn và khóc vì thất tình nhiều là vậy.

- Anh vẫn mãi chán chê tình yêu sao? - Jeon Jungkook bỗng nhìn lên trời cao.

- Tình yêu giết đi bạn của tôi, tình yêu nó rẻ tiền đến mức ai cũng có thể sử dụng nó như một chất gây nghiện, và đi kèm theo đó là tình dục. Tôi căm ghét và thấy tởm lợm với nó.

Đúng, Min Yoongi như một đóa hoa hồng, chàng ta dịu dàng, nhưng chàng ta cứng rắn, và chàng ta cũng đáng thương đến lạ. Jeon Jungkook cũng đưa tay lên, cố với lấy một ngôi sao.

❥ ghost rule | gukhopeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ