Sáng hôm sau, em và anh đều dậy rất sớm, anh thì bận công việc, còn em thì cả đêm không ngủ được vì buồn chuyện kia. Hai quầng thâm mắt hơi mờ nhạt dưới mắt khiến em trông có vẻ mệt mỏi.
- Ange, hôm qua em ngủ không ngon sao ?
Taehyung vuốt nhẹ ngón tay lên gò má mềm mại của em, ánh mắt cưng chiều.
- Không có đâu, em ngủ rất ngon, chắc là anh nhầm lẫn rồi đó.
Em thắt caravat cho anh xong liền dụi đầu vào lồng ngực rắn chắc của anh, nét mặt thoả mãn nhưng trong lòng vẫn còn canh cánh về ngày kỷ niệm hôm nay. Chỉ là em không muốn làm phiền Taehyung một chuyện nhỏ như vậy, anh còn rất nhiều thứ phải lo lắng cơ mà.Trước khi ra khỏi cửa, anh còn không quên hôn lên môi em một cái thật lâu, sau đó thì thầm vào tai em: "Kỷ niệm 4 năm quen nhau vui vẻ, anh yêu em, đợi anh về nhé." Khiến mặt em đỏ như ánh hoàng hôn.
Cả ngày đi làm hôm nay Taehyung không nhắn tin hay gọi điện cho em một cuộc nào nữa, bình thường dẫu bận rộn như thế nào anh cũng sẽ dành chút thời gian nhắn hỏi em vài câu.
Không lẽ anh đã chán em rồi hay sao? Quen nhau suốt 4 năm, anh chưa từng dính vào bất kỳ cô gái nào hay để em phiền lòng, ghen tuông. Anh cũng đẹp trai và tài giỏi như vậy, người đẹp hơn em vây quanh anh thì nhiều vô kể.
Nghĩ đến đây, Ange thở dài, nỗi buồn trong lòng càng nặng nề hơn nữa. Em gọi điện cho cô bạn thân đi uống rượu giải sầu.
Taehyung ở công ty cố gắng hoàn thành công việc nhanh nhất có thể, từ hôm qua tâm trạng của em đã không tốt, anh nhận ra chứ sao không. Nhìn quầng thâm dưới mắt của em, anh đau lòng rất nhiều, nhưng Taehyung mong sự bù đắp của anh có thể khiến em nở nụ cười trở lại.
Đến chiều tối, định về nhà thì Taehyung nhận được điện thoại của em.
- Alo, tiểu thiên thần, anh đây.
- À...em là bạn của Ange, cô ấy uống rượu ở quán xx với em từ chiều đến giờ. Em đã ngăn cô ấy uống ít lại nhưng không được. Anh có thể đến đón cô ấy không ạ ?
Nghe em uống say như vậy, anh vội vã lái xe tới quán rượu.Ange lúc này nằm sấp trên bàn, không quấy không khóc, chỉ im lặng nhắm mắt. Taehyung chạy tới ôm em ngồi dậy, thấy vệt nước mắt vẫn còn vương trên gương mặt mềm mại của em khiến anh khó chịu không thôi.
- Cảm ơn em đã chăm sóc Ange, lần gặp tới sẽ hậu tạ em sau nhé.Taehyung hiểu rõ em hơn ai hết, nhìn vậy thôi chứ em không say đâu. Tửu lượng của Ange rất tốt, đến anh còn ngạc nhiên khi uống cùng em lần đầu tiên. Nhưng vì rượu bia không tốt, anh cũng không muốn em đụng vào, cũng đã hơn nửa năm rồi Ange không uống đồ có cồn như thế.
Em khẽ cựa mình tỉnh giấc, liền thấy đang trên xe của anh.
- Em tỉnh rồi sao? Có thấy khó chịu không em? Em lạnh không?
Một lát sau em mới trả lời "Em ổn" bằng giọng mũi rồi lại chìm vào im lặng đến lúc về đến nhà.
Taehyung nghĩ em vẫn còn buồn anh thì không nói nữa, anh biết những lúc này em cần khoảng không.Bình thường em uống say hay bị bệnh, anh sẽ giúp em đi tắm và thay quần áo, em cũng sẽ ngoan ngoãn để anh giúp. Nhưng hôm nay em lại tự làm mọi thứ, cũng không mở miệng nói gì nữa, không nũng nịu hay đòi anh ôm vào lòng.
BẠN ĐANG ĐỌC
Just Thinking About You ( Taehuyng )
Romance" Một thế giới chỉ em và anh thôi được không ? "