"𝙏𝙝𝙚 𝙢𝙤𝙤𝙣𝙡𝙞𝙜𝙝𝙩 𝙧𝙚𝙛𝙡𝙚𝙘𝙩𝙚𝙙 𝙤𝙣 𝙢𝙚 𝙬𝙖𝙣𝙙𝙚𝙧𝙞𝙣𝙜 𝙞𝙣 𝙩𝙝𝙚 𝙙𝙖𝙧𝙠
𝙏𝙝𝙚 𝙚𝙮𝙚𝙨 𝙄 𝙩𝙧𝙞𝙚𝙙 𝙩𝙤 𝙘𝙤𝙣𝙫𝙚𝙮 𝙩𝙤 𝙮𝙤𝙪 𝙬𝙞𝙩𝙝 𝙨𝙞𝙣𝙘𝙚𝙧𝙞𝙩𝙮"Lee Donghyuck ngồi trên xe bus, lắng nghe từng câu hát phát ra từng tai nghe, đây là một trong những cách giảm căng thẳng mà cậu hay làm nhất. Hiện giờ cậu đang trên đường tới Neo Culture Technology (NCT), công ty lớn bậc nhất tại Hàn Quốc và thuộc hàng top ở Canada. Dù biết đến đây cũng chỉ là ngồi một chỗ bấm máy nhưng mang xưng là nhân viên của NCT cũng khiến hồ sơ đẹp hơn.
Cậu cầm tập hồ sơ trên tay với nhiều khung bậc cảm xúc khác nhau, nhiều nhất vẫn là lo lắng. Tiến vào trụ sở, Donghyuck bị choáng ngợp bởi sự hùng vĩ cũng như hoành tráng ở đây. Mọi thứ xung quanh đều rất lấp lánh và hiện đại, tưởng tượng được làm việc ở đây thôi đã làm cậu hồi hộp lắm rồi.
Nói là ngồi bấm máy chứ nhân viên ở đây ai cũng phải có kĩ năng cũng như học thức tốt cả. Hồi đi học cậu cũng không kém nhưng đọ sức với các thiên tài ở đây thì quả thực có phần kém cạnh.
Lee Donghyuck nộp hồ sơ rồi hoàn thành màn phỏng vấn một cách khá tốt. Cậu nghe nói chính chủ tịch sẽ duyệt hồ sơ, vì làm chưa xuất sắc nên thấp thỏm cậu khá lo sợ. Vì nếu không có khả năng xuất chúng thì cũng phải trí khôn hơn người mới có cơ hội bước vào đây làm việc.
Tuy nhiên lại không ngờ, ngay hôm sau họ thông báo cậu trúng tuyển, lại còn làm trợ lí chủ tịch. Lee Donghyuck bàng hoàng, cậu tự tát vào mặt mình vài cái để kiểm chứng sự thật. Có phải nhầm hay không mà cậu lại có thể được làm một chức vụ cao như vậy? Kiểm tra cả chục lần, gọi điện hỏi vài ba cuộc thì cậu xác nhận chuyện đó là thật.
Qua ngày kế, cậu bắt đầu đi làm với tâm trạng vẫn đang bất ngờ. Cậu biết đã làm trợ lí thì phải đi rất sớm, vậy nên trước giờ vào làm một tiếng, cậu đã xuất phát. Donghyuck từ từ mở cửa phòng của người có chức vụ cao nhất và đã nhìn thấy một bóng người ngồi trên ghế.
"Em...em chào chủ tịch ạ!"
Lập tức nhận ra chủ tịch, cậu cúi đầu chào thật lễ phép. Để lên vị trí như này, hắn người đó sẽ lớn tuổi hơn cậu. Mà kể cả có nhỏ hơn thì vị thế cũng cao hơn, một đứa tầm thường như cậu không thể thất lễ.
"Ngồi đi."
Hắn nói với tông giọng trầm ấm, nó làm cậu không cảm thấy sợ hãi mà lại thật gần gũi, giống như rất thân thiết vậy.
Rồi hắn từ từ quay ghế lại, lộ ra gương mặt thanh thoát nhưng rất sắc nét. Mái ngôi giữa giúp vầng trán rộng và cao nổi bật hơn. Nói chung mọi thứ trên gương mặt hắn đều rất hài hoà và nhịp nhàng, tựa như một bản hoà âm du dương.
BẠN ĐANG ĐỌC
𝚈𝚘𝚞 𝙰𝚛𝚎 𝙼𝚢 𝚂𝚝𝚊𝚛⭐️ [Lee Minhyung x Lee Donghyuck]
Fanfiction"The light that shined on my young dream It was from your eyes With a light that's brighter than the sun and dazzling Stay by my side 𝗬𝗼𝘂'𝗿𝗲 𝗺𝘆 𝘀𝘁𝗮𝗿" ----------- -Một fic nho nhỏ dành cho một số request về 𝗠𝗮𝗿𝗸𝗵𝘆𝘂𝗰𝗸. -Trong fic...