9. 𝙇𝙤𝙫𝙚 𝙎𝙥𝙚𝙡𝙡

230 31 0
                                    

"𝙏𝙝𝙤𝙨𝙚 𝙚𝙮𝙚𝙨 𝙘𝙤𝙣𝙛𝙪𝙨𝙚 𝙢𝙚
𝙔𝙤𝙪 𝙢𝙖𝙙𝙚 𝙢𝙚 𝙘𝙧𝙖𝙯𝙮, 𝙮𝙤𝙪𝙧 𝙨𝙥𝙚𝙡𝙡"

Hắn nói, bởi vì có một hội thảo quan trọng nên phải đi. Mà một vị chủ tịch khi tham gia chẳng thể thiếu trợ lí của họ. Đến tận bây giờ, Donghyuck mới thật sự hiểu được công việc mình đang làm là cái gì.

Thế nhưng có nhất thiết phải từ Hàn rồi đến chỗ cậu xong lại đi máy bay tới Mỹ không? Đi nhiều như thế chắc chắn sẽ rất đau đầu.

"Riêng cậu, tôi phải đích thân tới đón."

Hắn nói cứ như cậu là ông chủ vậy. Người ngoài nghe vậy chắc chẳng thể tưởng tượng đây là kẻ đứng đầu của một công ty lớn như thế đâu.

Lee Donghyuck thật sự rất hiếm khi đi ra khỏi Hàn Quốc, nên cậu mãi chẳng quen được với việc ngồi trên đó dù chỉ hai ba tiếng, đằng này lại tận hơn chục tiếng đồng hồ. Suốt cả chuyến bay, đầu cậu cứ như búa bổ vậy. Cho nên khi đáp suốt mặt đất, cơ thể cậu vẫn lảo đảo như kẻ say.

Nếu như lúc đó hắn không ở bên cậu, thì ắt hẳn cậu còn chẳng lết nổi khỏi máy bay được. Trong khi cậu thì đang vật vã, còn hắn, lại có thể ngồi kế bên cậu mà cười giòn giã. Thật khiến người khác nổi máu điên mà.

"Cười gì?"

Cậu đanh giọng hỏi, nhìn hắn với con mắt hình viên đạn. Hắn có vẻ như chẳng lạ lẫm gì với chuyện này nên rất bình thản trả lời.

"Tôi đã vác cậu xuống đó. Biết ơn đi."

"Vâng, xin cảm ơn chủ tịch."

"Đã bảo đừng gọi tôi là chủ tịch mà. Nghe không quen."

Hắn lắm lúc cũng rất ngộ nghĩnh. Thân thì là chủ tập đoàn lớn nhưng lại không cho một nhân viên như cậu gọi đúng chức vụ.

Những người phụ nữ quyền quý với ly rượu vang đỏ trên tay, cùng những bộ cánh lộng lẫy quý phái trên người, trang sức lấp lánh chói lọi hơn cả pha lê, ngồi xung quanh cười nói rôm rả.

Những người đàn ông lịch lãm mặc suit, vest cùng ly champagne thượng hạng, ngồi bàn tròn tán gẫu với nhau về những vấn đề mang tầm cỡ vĩ mô mà người ngoài nhìn vào cũng phải cảm thấy ganh tị.

Tại sảnh chính, không khí náo nhiệt cùng với ánh sáng chói loá từ những chùm đèn sang trọng, hoà cùng với mùi men rượu đắt tiền tạo nên một khung cảnh hết sức quen thuộc, với những kẻ tài phiệt.

Sau khi kết thúc buổi hội thảo, Lee Donghyuck cảm thấy cơ thể thật mệt mỏi. Tại vì cậu cứ phải ngồi nghe họ nói một tràng trong khi đầu chẳng ngấm được chữ nào. Giống hệt như học trò không hiểu giáo viên đang giảng cái gì vậy, sẽ rất nhanh chán.

Nhìn sang Lee Minhyung, hắn còn đang cắm cúi làm việc với chiếc máy tính bảng. Ngay lập tức cậu chẳng kêu ca nữa, bởi cả ngày hôm nay hắn còn hoạt động nhiều hơn cậu, vậy mà có nghe được lời than thở nào đâu. Huống hồ là cậu chẳng làm gì mấy mà cũng kêu mệt.

𝚈𝚘𝚞 𝙰𝚛𝚎 𝙼𝚢 𝚂𝚝𝚊𝚛⭐️ [Lee Minhyung x Lee Donghyuck]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ