Chương 27: Thành niên lữ hành (H)

8.6K 539 129
                                    

Buổi tối ngày đó, kế hoạch thử cộng hưởng tinh thần của Thời Dĩ Thiên hoàn toàn thất bại.

Bởi vì ba giống đực đưa Thời Dĩ Thiên đi du ngoạn.

Sau khi bước lên tinh hạm, Thời Dĩ Thiên còn đang nghĩ, có phải mình đã quá chìu bọn họ rồi chăng.

Nhưng khi ngó sang ba đôi mắt tha thiết kia, y tức thì mềm lòng, đồng ý bọn họ.

Thuỵ Nặc cho biết bọn họ sắp tới tinh hệ thứ hai và đó cũng là quê hương của hắn.

Nhà Thuỵ Nặc nằm ở "Thâm lam" - chủ tinh của tinh hệ thứ hai. Tinh hạm sử dụng công nghệ bước nhảy không gian và thời gian giữa hai tinh hệ. Mất gần nửa tháng đã tới "Thâm lam".

Họ chuyển sang cưỡi phi thuyền, và cuối cùng đáp xuống một thung lũng vào một đêm.

Thời Dĩ Thiên được Chris ôm nhảy xuống phi thuyền, chóp mũi tức khắc quẩn quanh hơi thở tươi mát từ thực vật. Gió đêm thổi qua mang theo hương hoa nhàn nhạt, bầu trời đầy sao, một dải ánh sáng bạc kéo dài đến tận chân trời xa tít, xung quanh đen như mực, bên tai văng vẳng tiếng kêu của côn trùng.

Nhìn quen những kiến trúc bằng hợp kim cao chót vót trên mây, các phương tiện giao thông bay rậm rạp giữa không trung, thành thị công nghệ cao lạnh lẽo, vẻ đẹp nguyên thủy này trở thành một hưởng thụ tuyệt vời đối với Thời Dĩ Thiên.

"Chúng ta đi cắm trại à?" Thời Dĩ Thiên ngắm nghía mọi nơi, không thấy phòng ở nào.

Thuỵ Nặc đi sau y, nhìn thời gian và nói: "Còn may bắt kịp."

"Bắt kịp ——" Cái gì?

Hai từ còn lại biến mất trong cổ họng của Thời Dĩ Thiên, Thuỵ Nặc vừa dứt lời, có vô số tia sáng rời rạc lơ lửng trước mặt Thời Dĩ Thiên.

Dần dần, các tia sáng xuất hiện ở bốn phương tám hướng. Những tia sáng ấy tạo thành từ các đường cong mềm mịn, như thể ánh sáng bao quanh đường viền của cánh bướm. Còn chỗ râu thì có hai đốm sáng nhấp nháy. Chúng nó có màu xanh lam, xanh lục, đỏ, vàng và màu tím, gần như bao phủ hết bọn Thời Dĩ Thiên, trông như một ảo ảnh to lớn.

Có một vài đốm sáng nhẹ nhàng bay đến, dừng trên đầu và vai Thời Dĩ Thiên một lúc, rồi lại nhẹ nhàng bay đi.

"Đây là đặc sản của thung lũng này, bướm ánh trăng. Chúng chỉ tỏa sáng vào một số mùa nhất định," Thuỵ Nặc ôm Thời Dĩ Thiên từ đằng sau, nghiêng đầu hôn lên vành tai y, "Quà thành niên anh tặng em đó, thích chứ?"

Hơi thở ấm áp thở ra khi nói chuyện phun lên vành tai, Thời Dĩ Thiên cảm giác như có dòng điện chạy dọc theo vành tai chiếm lấy toàn thân, khuôn mặt y hơi đỏ, dùng sức gật đầu.

"Anh muốn em......" Hô hấp Thuỵ Nặc trở nên nặng nề, môi dán bên gáy Thời Dĩ Thiên khẽ hôn, thấp giọng nỉ non.

Thời Dĩ Thiên bị khát vọng của hắn lây nhiễm, xúc cảm mềm mại bên gáy quá mức tê dại, khiến chân y như muốn nhũn ra.

Màn trình diễn trang phục của bướm trăng chỉ diễn ra trong vài phút, Thời Dĩ Thiên còn chưa kịp phản ứng lại, ánh sáng nhấp nháy chung quanh đã biến mất, khiến người không khỏi tiếc nuối.

[Đam Mỹ cao H/Edit] Nhóm Thú Phu Của Ta/Giống Cái Hoàn MỹNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ