VI. Nút thắt (2)

312 42 1
                                    

Ở nhà Lâm Mặc.

Trương Gia Nguyên vừa nghe Lâm Mặc kể lại câu chuyện gặp mặt Lưu Chương, vừa lén đưa tay lau nước mắt, tay thì vỗ nhẹ bả vai như muốn an ủi Lâm Mặc.

"Vậy giờ Mặc Nhi, cậu tính như thế nào?"

"Tính như thế nào hả, cậu nghĩ tớ có nên điều tra rõ ràng không, có thể đó không phải là Lưu Chương."

"Cậu nghĩ đó không phải là Lưu Chương sao?"

"Nếu là anh ấy, nhất định sẽ đến ôm lấy tớ, sẽ không để tớ khóc"

"Dù thế nào, dù cậu làm gì tớ vẫn sẽ ủng hộ cậu."

"Tớ sẽ điều tra" Lâm Mặc quả quyết.

Sau khi trò chuyện với Trương Gia Nguyên, Lâm Mặc cũng có tinh thần hơn chút. Cậu gọi điện đến phòng tranh báo vẫn chưa kí hợp đồng với đối tác, bảo rằng hôm nay sẽ đến đưa hợp đồng.

Trương Gia Nguyên một mực đòi cùng cậu đến nơi kí hợp đồng, Lâm Mặc nhất quyết không đồng ý, bảo cậu ở nhà, đi rồi sẽ về liền.

Chiều hôm sau

Lâm Mặc đến khách sạn nơi Lưu Chương ở một lần nữa. Một phần để hoàn thành hợp đồng thuê phòng tranh dang dở, một phần cậu muốn làm rõ người trước mặt là ai.

Trong lòng bồn chồn, vừa lo lắng lại thêm hồi hộp. Lâm Mặc chầm chậm nhấn mở cửa thang máy. Một lần nữa thang máy mở cửa, đã là tầng 18 của tòa nhà. Theo con đường cũ, cậu tiến về phía cửa phòng hôm trước, gõ nhẹ lên cửa ba tiếng "cốc, cốc, cốc".

Người bên trong đi đến, mở cửa cho Lâm Mặc. Lần này, Lưu Chương là người trực tiếp mở cửa cho cậu.

Lâm Mặc cúi mặt tiến vào bên trong, từ đầu đến cuối đều không nhìn lấy người trước mặt một cái. Vào trong, cậu tiến thẳng đến bàn làm việc, đặt hợp đồng lên bàn, nhanh chóng nói.

"Hôm trước thất lễ, hôm nay đem hợp đồng lần trước để anh kí lại."

Lưu Chương từ khi mở cửa đến giờ vẫn im lặng, chẳng nói một câu nào, cũng chẳng đáp trả lời Lâm Mặc. Những dòng suy nghĩ cứ chồng chéo nhau trong đầu anh, nửa muốn vươn tay kéo người ta vào lòng, nửa lại muốn bày ra vẻ mặt không quen biết.

Cuối cùng, anh từ từ đi về phía cậu, tay cầm bản hợp đồng, đọc sơ liền bảo.

"Tôi có thể kí, với điều kiện người chịu trách nhiệm cho tổ chức triển lãm lần này phải là cậu."

Vừa nói xong, Lưu Chương liền lập tức hối hận, lời thốt ra không thể xóa bỏ được.

"Tại sao?" Lâm Mặc thắc mắc.

"Ờm, tôi tin cậu là người có khả năng và thẩm mĩ về nghệ thuật, nên là... tôi chọn cậu"

Lưu Chương liền bịa vài lí do nghe hay ho nhằm lừa gạt Lâm Mặc.

"Được thôi."

Nghe người ta đồng ý, Lưu Chương liền đặt bút kí. Kí xong còn đưa tay ra để bắt tay. Thấy thế, Lâm Mặc cũng đưa tay ra, trong mắt liền lóe lên ý cười.

[lzmq] Gặp được anh thật tốt Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ