#6

1K 65 0
                                    

" Cái này... là? " Kwon Soonyoung nghi hoặc hỏi Lee Jihoon.

" À.... Mina đưa cho cậu! " Lee Jihoon vội vàng giải thích: " Ngày đó sau tiết thể dục cậu ấy đặt trên bàn, tớ...."

" Cái này có hơi đột nhiên..." Kwon Soonyoung vô ý cắt đứt lời nói của Lee Jihoon, mím môi khó xử. Sau đó đặt thư vào trong sách của mình, " Jihoon tớ về nhà trước đây."

" Soonyoung! " Lúc Kwon Soonyoung đang kéo cặp đứng dậy Lee Jihoon liền gọi anh lại, " Mina tỏ tình với cậu.... Cậu có đồng ý với cậu ấy không? "

" Tớ cũng không biết, nhưng mà tớ sẽ suy nghĩ thật kỹ." Kwon Soonyoung trả lời, sau đó vẫy tay một cái rồi đi xuống lầu.

Mà Lee Jihoon trong lòng lại cực kỳ khó chịu.
Cười, Kwon Soonyoung vừa cười. Như vậy là... vui vẻ sao....

Lee Jihoon đã từng nghĩ tới rất nhiều lần nếu có một ngày Kwon Soonyoung yêu đương, cậu cũng đã len lén luyện tập nên cười chúc mừng như thế nào. Nhưng mà nhanh như vậy ngày đó đã đến rồi đúng không? Chính mình còn chưa chuẩn bị xong. Đúng rồi, làm sao có thể chuẩn bị xong chứ, vĩnh viễn cũng không thể chuẩn bị xong, làm sao cậu có thể cười khi nhìn cậu ấy nắm tay người con gái khác được.

Lee Jihoon cười khổ dùng sức véo mặt mình. " Tỉnh lại đi Lee Jihoon! Đây không phải là chuyện sớm muộn sao... Có gì mà khổ sở chứ.... Soonyoung cậu ấy cũng không thể cả đời ở bên cạnh mình...." nhưng cho dù cố gắng mỉm cười, cuối cùng mũi vẫn cảm thấy chua xót.

Sau một ngày cuối tuần. Đầu tuần đến lớp Lee Jihoon vừa bước vào lớp học đã thấy nụ cười rực rỡ trên mặt Kwon Soonyoung.

" Chào buổi sáng Jihoon." không đợi Lee Jihoon đến gần Kwon Soonyoung đã cao hứng chào cậu.

".... Sớm."

Lee Jihoon chưa điều chỉnh tốt tâm tình của mình, cho nên vừa thấy Kwon Soonyoung lại muốn tránh. Bất đắc dĩ hai người lại ngồi cùng bàn, muốn tránh cũng không được. Lee Jihoon lần đầu tiên phát hiện ngồi cùng bàn với Kwon Soonyoung lại là một chuyện hỏng bét như vậy.

" Sao vậy? Tối qua ngủ không ngon sao? " Kwon Soonyoung nghe giọng nói Lee Jihoon không rõ ràng, tiến lại gần quay đầu qua hỏi cậu.

" Không có...."

" Soonyoung! " Mina không biết từ lúc nào đi đến chỗ Kwon Soonyoung, cắt đứt đối thoại giữa hai người: " Lát nữa tan học có thể cho tớ một ít thời gian không? Tớ có lời muốn nói với cậu."

Lời nói của Mina kích thích đến Lee Jihoon đồng thời cũng kéo đến ánh mắt mập mờ của những người xung quanh. Kwon Soonyoung bộ dáng lại như không phát hiện ra điều gì, " Ừ." một tiếng xem như là đáp lại.

Mina cười cười rồi đi ra ngoài. Kwon Soonyoung liếc mắt nhìn Lee Jihoon bên cạnh, phát hiện cậu đang cúi đầu làm bài tập.

".... Jihoon? "

" Hả? " Lee Jihoon không ngẩng đầu nhìn anh, chỉ nói, " À tối hôm qua tớ ngủ rất muộn..."

".... Ồ." Không có tinh thần nói chuyện, muốn làm đề số học sao? Kwon Soonyoung cảm thấy Lee Jihoon hôm nay có hơi kỳ quái.
Tiết học cuối cùng của buổi sáng kết thúc, Lee Jihoon đang thu dọn sách vở, Kwon Soonyoung nói với cậu: " Jihoon cậu đi ăn cơm trước đi, bọn tớ đi sau."

[SoonHoon] Đơn phương (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ