Chương 18: Lời trăn trối.

93 8 0
                                    

    - Khốn kiếp, cậu đừng có lại gần cô ấy, hãy để cô ấy yên đi!

Midorima túm lấy cổ áo của Akashi, tiếp tục cho anh thêm một đấm nữa.

    - Cậu biết ai đưa Aki đến đây không? Là Sakuya. Cô ta còn sống, và lang thang trên khắp mọi nẻo đường của đất Nhật, sống một cuộc đời bình lặng trong khi Aki phải chịu đựng toàn bộ mọi phiền toái sau cái chết dàn dựng của cô ta, trong đó có cậu đó Akashi! Cô ta còn sống đấy, vui lên nào Akashi, người cậu yêu nhất trên đời, người khiến cậu mặc kệ tất cả để dày vò Aki còn sống đấy! Cậu mau cười lên cho tôi! Hôm nay tôi phải đánh cậu một trận, cái tên khốn kiếp này.

Thế hệ kì tích phải vội vàng can ngăn hai người bọn họ. Nói không tức giận là nói dối, nhưng bây giờ điều đó cũng chẳng ý nghĩa gì nữa. Quan trọng nhất lúc này vẫn là Aki, cô ấy không còn nữa. Họ phải cố gắng thực hiện nguyện vọng của cô ấy như những gì cô đã nhờ họ.

Momoi lau vội nước mắt, đưa cho Akashi bức thư của Aki. Aki đã gửi cho cô bức thư này trước khi đi đến bệnh viện ban nãy. Anh mở bức thư ra, bên trong là nét chữ quen thuộc của cô:

" Nếu mọi người đang đọc bức thư này, tức là tớ đã chết rồi.

Tớ đã nói với Midorima từ rất lâu trước đó, tớ sẽ không sống lâu được. Tớ luôn cảm giác được điều đó, tuy tớ cũng không biết tại sao.

Tớ đã bất chấp tất cả để kết hôn cùng Akashi, mặc cho bố mẹ tớ đã phản đối rất nhiều. Tớ cũng biết là họ chỉ lo cho tớ, nhưng tớ đã quyết tâm rồi. Có lẽ vì tớ cho rằng tớ sẽ chết bất cứ lúc nào, nên tớ mặc kệ mọi thứ, mặc kệ sự thật là anh ấy không yêu tớ, và bọn tớ tiến đến hôn nhân. Cái này có lẽ là "càng không có được thì càng muốn chiếm lấy" nhỉ?

Dù là cái gì cũng được, tớ chỉ muốn trở thành vợ anh ấy, tuy chỉ là vài tháng, thậm chí vài tuần thôi cũng được.

Tớ đã rất ngu ngốc đúng không? Cứ mù quáng đuổi theo một tình yêu vốn không dành cho mình.

Từ sau đêm anh ấy uống say, tớ đã hiểu ra một điều. Lí do tớ kiên quyết muốn kết hôn với anh ấy có một phần nhỏ là vì ở một góc nào đó trong tim tớ, tớ không thể chấp nhận chuyện Sakuya có được anh ấy, trong khi tớ, người luôn ở cạnh anh ấy, người biết anh ấy sớm hơn, lại không thể có được anh ấy.

Tớ vẫn yêu anh ấy rất nhiều, bằng chứng rõ ràng là tớ vẫn luôn rất hạnh phúc mỗi khi được ở cùng anh ấy.

Nhưng từ giây phút sinh ra Seishirou, tớ bắt đầu thay đổi. Không phải là tớ không còn yêu anh ấy nữa, nhưng tớ bắt đầu học cách buông bỏ tình yêu này. Tớ đã hiểu rõ được một điều, tớ có thể yêu anh ấy rất nhiều, nhưng không thể cố chấp cả đời. Tớ bắt đầu khao khát được sống, bắt đầu thôi ngu ngốc chạy theo sau anh ấy. Tớ dành thời gian cho Seishirou, vì bé chính là tất cả đối với tớ.

Tớ muốn ở thật lâu với Seishirou, tớ muốn thấy bé được sống hạnh phúc. Thấy bé thân thiết với tớ, tớ vô cùng vui vẻ.

[KnB - AkaAka] - Dành cả thanh xuân để yêu ngườiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ