26

405 40 2
                                    


Sau khi dùng bữa trưa xong thì Asano dỗ Karma đi ngủ, bởi vì cậu vẫn còn cảm nhẹ nên hắn không an tâm để cậu một mình, cẩn thận đắp chăn cho cậu, hắn ngồi trên chiếc ghế gỗ cạnh giường ngủ, nhẹ nhàng mở cuộn giấy Zakji ném cho khi sáng.

Yuo Matsuka_con trai duy nhất của gia đình Matsuka, một gia đình thương buôn nhỏ... Thanh mai trúc mã của con trai nhà Akabane...

Đọc đến đây Asano nhíu mày, tại sao hắn  lại không gặp cậu sớm hơn một chút chứ? Ghen tị quá đi mất, tên nhóc ấy vậy mà lại được ngắm nhìn gương mặt Karma lúc nhỏ, khẳng định là rất dễ thương đi.

"Xử lí thế nào đây?"

"Tôi nghĩ nên cảnh cáo cậu ta nhẹ nhàng thôi, dù gì đi nữa thì cậu ta vẫn còn là một đứa nhỏ bị tình yêu che mắt mà."

Zakji đung đưa ngoài cửa sổ.

"Cậu định cảnh cáo thế nào đây? Đứng lại rồi từ từ nói chuyện với cậu ta à?"

"Chặt một cánh tay cảnh cáo thì sao?"

Zakji cười tươi hướng hắn đưa ra đề nghị, sao lại đem việc xấu xa này nói bằng gương mặt tươi như ánh nắng mặt trời kia chứ.

"Tùy cậu vậy, làm cách nào đó để cậu ta không dám để mắt đến Karma nữa ấy."

"Nhận lệnh!"

Zakji rời đi, Asano dặn dò hạ nhân nấu ít canh ấm cho cậu, để khi cậu dậy có thể uống ngay. Hắn nằm bên cạnh cậu, ngắm nhìn gương mặt của bánh bao nhỏ khi ngủ, trong lòng ngập tràn hạnh phúc, từ khi nào mà việc ngắm nhìn em thôi hắn đã cảm thấy vui vẻ thế?

*


"Nóng quá đi Asano."

Cả hai ngồi ở trước mái hiên, ngắm nhìn mấy cây hoa anh trà sau phủ, tán hoa rộng lớn, gió nhè nhẹ làm đung đưa những bông hoa đỏ rực. Ánh nắng mặt trời chiếu xuống gay gất, Karma cắn một ngụm dưa đỏ, trên người mặc bộ kimono vừa ngắn vừa mỏng, nhưng mồ hôi lại túa ra liên tục.

"Em có muốn ra suối không?"

Karma nghe hắn nhắc đến suối lại rùng mình một cái, cậu im lặng không trả lời, hắn biết cậu vẫn còn ám ảnh chuyến đi lần trước, cũng không có vạch trần cậu, chỉ nhẹ xoa đầu an ủi Karma.

"Anh thấy có nhiều người mang theo giỏ thức ăn theo đường mòn đi ra suối, em có muốn đi không?"

"Nhưng đó là một nơi hoang vu nằm sâu trong thung lũng mà, làm sao lại có nhiều người biết đến?"

Đề chứng minh cho lời nói của mình, Asano kéo cậu ra con đường mòn dẫn vào thung lũng, trên đường có cấm bản chỉ nơi có suối, còn có rất nhiều người đang đi vào, nhìn mấy đứa nhỏ nô nức nắm tay mẹ đi chơi suối, Karma cũng cảm thấy hơi háo hức rồi.

"Bên trong hẳn rất đông vui đó, em có muốn đi không?"

"Em muốn."

[AsaKar] Sủng Ái Bánh Bao NhỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ