19

1.1K 127 0
                                    

Jungkook như thường lệ đứng ở từ xa đón Jimin về nhà. Nhưng sao hôm nay em lại không vui mừng khi thấy hắn nhỉ, cứ ủ rũ buồn rầu làm sao. Hay trong tiệm bánh có người gây khó dễ với Jimin của hắn. Nếu mà thật thì người đó chắc chắn xong đời rồi.

Jimin cứ thơ thơ thẩn thẩn, đến độ đi mà chẳng thèm nhìn đường khiến hắn phải hốt hoảng mấy phen. Jungkook chợt nắm lấy tay Jimin rồi kéo đi về nhà cho lẹ, em còn ngơ ngơ kiểu này thế nào cũng gặp tai nạn cho xem.

Jungkook đặt Jimin ngồi xuống ghế rồi rót cho em một cốc nước mát. Jimin cứ mân mê ly nước trong tay chứ chẳng có dấu hiệu gì là sẽ uống. Hôm nay Jimin kì lạ vô cùng.

-Anh không khỏe hả? Sao cứ ủ rũ mãi vậy?

-Anh đang suy nghĩ chút chuyện hà, không có gì đâu, em đi làm đi, trễ rồi.

Jungkook dù lo lắng cho em vô cùng nhưng cũng không thể nào bỏ việc ở bar được. Dặn dò em thêm vài câu nữa, hắn cũng rời đi.

Jimin vẫn cứ khó chịu vì những suy nghĩ cứ luẩn quẩn trong đầu mình chẳng chịu rời đi. Thế là em quyết định ra ngoài đi dạo cho khuây khỏa, ở nhà chỉ càng làm em bức bối hơn.

Em mua một ly nước trà còn nghi ngút khói, Jimin cũng chỉ đi đến công viên gần đó chứ chẳng đi đâu xa, vì em không rành đường.

Jimin ngồi bên hàng ghế có thể nhìn thấy sự nô đùa trong khuôn viên trò chơi dành cho trẻ con. Bỗng dưng em lại nhớ ngài Cupid, lúc em vẫn còn nhỏ, ngài đã mặc kệ lời người ta bàn ra tán vào mà nuôi nấng, dạy dỗ em đến tận bây giờ, thế mà em lại làm ngài phiền lòng, làm ngài thất vọng. Nếu em có bị kẹt mãi ở trần gian này thì cũng xứng đáng thôi.

-Có muốn ăn đồ nướng không?

Jimin giật cả mình vì giọng nói bất ngờ vang lên ở phía sau.

-Kim JongUn?

-Sao tự nhiên lại gọi cả họ tên anh như thế chứ? Gọi JongUn là được rồi.

Jimin cũng thấy mình có phần thất thố liền cười ngại chẳng dám nói gì. Anh cũng nhanh chóng ngồi xuống cạnh Jimin.

-Hôm nay anh thấy em không tập trung vào công việc lắm, cứ ngỡ là em bị bệnh. Giờ lại ngồi đây trong trời lạnh thế này, xem ra là anh lo xa rồi.

-Em chỉ là hơi suy nghĩ vu vơ một chút thôi. Làm mọi người lo lắng rồi.

Không khí bỗng dưng căng thẳng hẳn, gần như cả hai đều có ý định muốn nói gì đó với đối phương nhưng lại ngại ngùng chẳng dám mở lời.

-Jimin, em đã thích ai chưa?

JongUn đặt câu hỏi để thay đổi bầu không khí, cũng là vì muốn dò hỏi em.

-Thật ra em đang thích một người từng thích mình.

-Từng thích?

-Giờ cậu ấy còn thích em hay không. Em cũng chẳng biết nữa.

-Là cái cậu luôn đón em tan làm mỗi ngày à?

Jimin hơi hoảng hốt, Jungkook đứng xa như vậy mà mọi người vẫn thấy được hay sao?

LOVE OR LIFE [KOOKMIN]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ