8

956 78 20
                                    

Cao Khanh Trần rõ ràng không thỏa mãn với mức độ động chạm như vậy, ôm lấy cổ Doãn Hạo Vũ hôn cậu, giống như chú cún nhỏ cắn lấy đôi môi mềm mại. 

Doãn Hạo Vũ kiên nhẫn đáp lại anh, đợi người trong lòng bình ổn lại mới mạnh mẽ bế lên, quay người đi tới giường trong phòng.


Omega bị phát tình thiêu đốt tâm trí, vừa nằm xuống liền ôm lấy Doãn Hạo Vũ, khó chịu cọ vào người cậu. Nhìn dáng vẻ quyến rũ của Cao Khanh Trần, Doãn Hạo Vũ thật muốn bắt nạt anh.


Doãn Hạo Vũ bắt lấy bàn tay đang làm loạn trên cơ thể cậu, cúi đầu nói vào tai Cao Khanh Trần, "Tiểu Cửu ca ca, anh muốn gì? Hửm?"


Cao Khanh Trần ủy khuất lườm cậu, nhất định không chịu lên tiếng.


Doãn Hạo Vũ thấy vậy cúi đầu liếm lên tuyến thể sau gáy anh, Cao Khanh Trần bị kích thích không nhịn được khẽ rên một tiếng, giọng nói như mang theo nước mắt: "Hức . . . Muốn em . . . Anh muốn em . . . "


Nghe được câu trả lời hài lòng, Doãn Hạo Vũ không tiếp tục ức hiếp Cao Khanh Trần nữa, cúi người hôn xuống.


. . . . . . . . .


Ngày hôm sau Cao Khanh Trần lại tỉnh dậy trong tình trạng đau nhức toàn thân, ngồi dậy nhìn quanh, không thấy Doãn Hạo Vũ, chỉ có một mình anh.


"Doãn Hạo Vũ?" Cao Khanh Trần hắng giọng gọi, rất lâu sau cũng không thấy trả lời.


Được lắm Doãn Hạo Vũ, dám chạy!


Vẫn còn trong kỳ phát tình khiến anh có chút nhạy cảm, rất dễ rơi vào tình trạng ủy khuất quá độ. 

Hôm qua còn nói cái gì mà muốn chịu trách nhiệm với anh, Doãn Hạo Vũ em chính là đồ đại xấu xa.


Cao Khanh Trần trong lòng thầm mắng Doãn Hạo Vũ, điện thoại đột nhiên reo lên.

Anh cầm điện thoại xem thử, là đại xấu xa gọi tới.


Cao Khanh Trần cố ý đợi điện thoại kêu lâu thật lâu, mới trượt màn hình bắt máy.


"Tỉnh rồi sao?" Thanh âm từ tính của Doãn Hạo Vũ truyền tới, khiến Cao Khanh Trần an tâm không ít, còn chưa đợi anh lên tiếng, bên kia lại tiếp tục nói, "Xin lỗi a, hôm nay em có lịch trình . . . anh nhớ ăn cơm đúng giờ, đợi em xong việc tới tìm anh."


Ngữ khí cưng chiều của Doãn Hạo Vũ khiến tức giận của Cao Khanh Trần hoàn toàn tan biến, "Anh biết rồi, em làm việc cho tốt."


"Hôn em một cái."


"Làm gì, thật ngốc nghếch . . ." Cao Khanh Trần có chút xấu hổ, nhưng vẫn ghé miệng vào điện thoại "mua" một tiếng.

[Hạo Hãn Tinh Trần][Trans][ABO] Đánh dấu tạm thờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ