jeon kookoo hôm nay lại xin việc thất bại, một mình lủi thủi đi trên con đường xe cộ tấp nập. y vốn không hề sang nhà kim seokjin ở như những gì đã từng nói với jeon jungkook, từ lúc rời khỏi nhà, kookoo đã tìm đến ở tạm tại một căn trọ khá tiện nghi ở trung tâm thành phố. dùng số tiền ít ỏi còn lại trong thẻ mà tiêu xài cho chi phí sinh hoạt, những cuộc đua, cuộc vui đều bị y gạt hết ra phía sau đầu.
mỗi ngày jeon kookoo đều phải làm nhân viên phục vụ ở một quán coffee tầm trung ở cách nhà trọ một quãng đường kha khá xa, với hi vọng là có chút tiền để chi tiêu hàng ngày. nhưng mà jeon kookoo chỉ mới làm việc có một tháng đã xảy ra xích mích với khách hàng, gây náo loạn một phen khiến ông chủ ở đấy bất đắc dĩ phải đuổi việc y. kookoo đối với công việc này cũng không có mặn mà gì, lúc bị đuổi chỉ im lặng cầm lấy tiền lương rồi nhanh chóng rời đi. cũng phải thôi, ai đời lại muốn mình tốn thời gian cho bốn năm đại học vất vả để có được tấm bằng tốt nghiệp, cuối cùng qua sáu năm vẫn chẳng thể dùng nó để kiếm tiền nuôi sống bản thân được cơ chứ.
jeon kookoo sống với anh trai jeon jungkook kể từ lúc cùng là sinh linh nhỏ bé trong bụng mẹ, y đối với cậu chính là thập phần yêu thương cùng tôn trọng, cho nên lỗi lầm của jungkook y vốn đã không còn muốn truy cứu kể từ khi cậu nói hai tiếng xin lỗi. chỉ có điều, kookoo cùng lúc đó cũng bất chợt nhận ra rằng mình đã ăn bám ai trai quá lâu, khiến người nọ mỗi giờ mỗi phút đều vất vả làm việc để y có một cuộc sống đủ đầy và hạnh phúc nhất. kookoo sớm đã không còn là một đứa trẻ nữa rồi, y hoàn toàn nhận thức được mình phiền như thế nào khi cứ suốt ngày chìa tay ra xin tiền jeon jungkook.
thế nên vì muốn sống tự lập, jeon kookoo bất đắc dĩ phải trở nên cố chấp, biến thành đứa trẻ ích kỷ để có lý do rời khỏi nhà, không còn làm phiền đến jungkook nữa. vì y biết anh trai thương mình như thế nào, jeon jungkook chính là loại người thà chịu đựng cực khổ cả đời chỉ để cho y có được một cuộc sống trọn vẹn, chứ không thể nào nhắm mắt làm ngơ để cho jeon kookoo ngốc nghếch rời khỏi vòng tay mình.
bất giác, jeon kookoo lại cảm thấy nhớ anh trai của mình nữa rồi.
dừng chân tại một tiệm coffee trông có chút quen mắt, y cố quét qua một lượt trong trí nhớ xem mình đã từng đến đây khi nào. nghĩ một lúc mới nhớ ra được nơi đây chính là nơi mà hai tháng trước kim taetae rất thường xuyên đưa y đến đây để tán gẫu, mỉm cười, kookoo đẩy cửa kính tiến vào trong.
không khí ấm cúng từ đèn dây tóc và máy sưởi khiến cho cả cơ thể cùng trái tim y giống như được cứu rỗi, ấm áp lên đôi chút. jeon kookoo chậm rãi đi đến trước quầy order, chăm chú đọc sơ qua menu sau đó mới gọi nước, hôm nay tâm tình y không được tốt cho lắm nên muốn thử qua thứ đồ uống nào đó mới mẻ chút.
chọn một chiếc bàn nằm ở góc khuất của quán, jeon kookoo lặng lẽ ngắm nhìn dòng người đông đúc đi lại qua khung cửa kính, khẽ thở dài một tiếng, giá như hôm nay xin việc được như mong đợi thì tâm trạng của y đã không tệ đến thế này.
lúc kookoo tự mình thoát khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn, quay đầu lại cũng là lúc nước được mang ra bàn, y cẩn thận đánh giá một lượt từ chân lên đến đầu của người phục vụ, dừng lại ở ngay tại gương mặt quen thuộc đến mức y chẳng tài nào quên nổi. jeon kookoo ngỡ ngàng, giọng lắp bắp:
BẠN ĐANG ĐỌC
kth.jjk | song sinh.
Fanfictionhai anh em nhà họ kim là kim taehyung và kim taetae không biết vô tình hay cố ý lại cùng yêu hai anh em nhà họ jeon là jeon jungkook và jeon kookoo. họ giống nhau y như đúc, và việc nhận nhầm đương nhiên là chuyện xảy ra như cơm bữa rồi. đến cả ngư...