' TÍT _ TÍT _ TÍT'
[ .......Tiếp đến là một tin mới, đã có một vụ án mạng ngay trong con hẻm ở đường Shibuya. Có tổng cộng 6 nạn nhân, 2 người thiệt mạng, 4 người bị tàn phế, nạn nhân là 6 người đàn ông to lớn.
.....
Được biết, hung thủ là một đứa trẻ 9 tuổi, tên Hanagaki Takemichi, hiện cảnh sát vẫn đang trong quá trình điều tra.]
.
.
.
.
.' PÍP PÍP_ PÍPPP'
A.... Ồn ào quá, tiếng còi xe cứ thế vang lên, tiếng xôn xao của những người xung quanh...
Ánh sáng màu xanh đỏ cứ liên tục nhấp nháy, thật là chói mắt...
Nhưng cái màu đỏ đậm kia vẫn đẹp hơn nhỉ? Nó bắn hết lên tay tôi, một màu đỏ khiến nhiều người ghê sợ...nhưng lại khiến tôi thích thú.
Cái mùi tanh tưởi của nó khiến ai cũng không dám đến gần, nhưng nó lại khiến em phải mỉm cười...
Một nụ cười thê thảm như phản chiếu hình ảnh của cậu thiếu niên đó lúc này
Quả thật...rất thê thảm...
______________________________________
-" Oi, nhóc con, nghe anh mày nói gì không hả?"
Đang chìm vào những hồi ức, một lực mạnh nào đó đập thẳng vào đầu cậu thiếu niên tóc vàng ấy.
-" Im đi Shin - chan."
-" Đã bảo đừng có gọi như vậy rồi mà!"
Cậu lạnh nhạt đáp lại người đó, kẻ đối diện không ai khác ngoài Sano Shinichirou, người thân duy nhất hiện tại của cậu, dù không có quan hệ huyết thống gì cả.
Nhưng vẫn hơn lũ cặn bã kia...
Ấy thế mà đã 7 năm trôi qua, 7 năm...một con số thật đẹp nhưng cũng thật lâu.
-" Giờ nhóc tính đi đâu?"
Shinichirou mệt mỏi hỏi thằng nhóc đang ngồi phía sau mình, chán nản mà lái xe, nếu không phải vì tên nhóc này là một tay lái lụa thì anh đã để nó tự lái rồi.
-".....tới ngân hàng đi..."
-" Hả?! Mới ra trại mà mày tính đi cướp ngân hàng rồi hả!!!"
Vừa dứt lời, một lực mạnh đập thẳng vào eo của anh, khiến anh đau như muốn vỡ ra vậy. Thằng nhóc này, bao nhiêu năm trôi qua lực tay của nó vẫn không giảm mà lại càng mạnh hơn.
-" Ư.....anh mày...đang lái xe đấy, nhóc con!"
-" Thế thì lái cho đàng hoàng vào."
Không nhanh không chậm đáp, cậu không có một chút thương sót nào kẻ này cả. Bởi vì thằng này chỉ được cái lớn tuổi hơn thôi chứ còn cái mẹ gì đâu.
Shinichirou gắng gượng chở Takemichi đến ngân hàng, dừng xe lại anh như muốn ngã lăn ra đường, cái cảm giác ê ẩm phần bị đánh từ nãy đến giờ vẫn chưa giảm.
-" Đứng đây đợi đi, em ra liền."
Nói rồi cậu bỏ mặc anh ở đó, bản thân thì đi vào trong, Shinichirou chỉ biết thở dài rồi đứng đó, mấy cô gái xung quanh cứ cách vài phút lại chạy đến xin số điện thoại càng làm anh mệt hơn.

BẠN ĐANG ĐỌC
(DROP) [ Alltake] Ngày hôm ấy
РазноеNgày hôm ấy tôi gục ngã Ngày hôm ấy tôi tuyệt vọng Ngày hôm ấy tôi đau Ngày hôm ấy tôi từ bỏ.... _____________________________________ Tác giả: Me Thể loại: hắc hóa, ngược ít, ngọt. Có thể sẽ có H+ nên bạn có thê dừng sau khi đọc dòng này. Mất...