20 phút sau.
Trong một ngôi nhà gỗ trong vườn cây ăn quả.
Lúc Lý Ninh Ngọc tỉnh lại phát hiện mình nằm trên một chiếc giường gỗ nhỏ tinh xảo, trên người đắp một cái chăn nhỏ màu trắng mỏng manh, còn có một cái đầu nhỏ mềm nhũn đặt ở đầu giường của mình.
"Ngọc tỷ tỷ chị tỉnh rồi." Cố Vân Sanh thấy người mở mắt ra, vui vẻ nói.
"Nơi này ở đâu? chị Mộng của em đâu? " Người vừa tỉnh lại thanh âm có chút nhu nhược. Cô nhớ rõ lúc trước ý thức mất đi mơ mơ hồ nhìn thấy người kia sốt ruột chạy về phía mình. Nhưng bây giờ cô ấy đã đi đâu? là ảo giác sao, Lý Ninh Ngọc lúc ấy rất muốn cố gắng nhìn rõ vẻ mặt người kia, nhưng sau một khắc lại là trước mắt một mảnh hắc ám. Nàng, sẽ sốt ruột chính mình sao? nghi vấn không có lý do gì để tăng lên.
"Không biết đâu, chị ấy đi ra ngoài, chị ấy bảo em ở chỗ này chăm sóc chị thật tốt."
Tiểu hài tử nói thập phần nghiêm túc, còn kèm theo vẻ mặt ngây thơ.
Lại làm cho Lý Ninh Ngọc nghi hoặc nhẹ nhàng nhíu mày.
"Thiếu phu nhân, đại tiểu thư đi hầm trà gừng đường đỏ cho ngài, ngài nghỉ ngơi cho tốt trước, nàng ấy một lát sẽ tới."
Lúc này Lý Ninh Ngọc mới phát hiện trong phòng nhỏ còn có một người đứng, là một nữ nhân trung niên, nàng thập phần cung kính nói.
Đại khái cũng là nông dân trong vườn này, Lý Ninh Ngọc nghĩ. Nghe lời này, trong lòng nàng mới yên tâm.
Quả nhiên không bao lâu sau Cố Hiểu Mộng liền tới, trong tay bưng một cái chén sứ nhỏ. Cô đi đến đầu giường đặt bát sứ lên tủ nhỏ ở đầu giường, sau đó xoay người nói với người phụ nữ trung niên:
"Dì Lục, dì dẫn Vân Sanh ra ngoài đi."
"Vâng, đại tiểu thư."
Nói xong, Cố Hiểu Mộng lại chuyển hướng về phía Cố Vân Sanh,"Tiểu thất thất, cùng dì Lục ra ngoài chơi một chút, Ngọc tỷ tỷ của ngươi hiện tại phải nghỉ ngơi thật tốt. "
"Ừm." Cố Vân Sanh rất nhu thuận gật gật đầu, sau đó liền đi theo người đi ra ngoài.
"Vừa rồi vị kia là Lục Di, vợ của Lê thúc quản sự vườn cây ăn quả, bà ấy hiểu chút y lý mới nhìn ra, bằng không vừa rồi thật sự là sợ tới mức ta thiếu chút nữa phải tìm xe cứu thương đưa ngươi đi khoa cấp cứu." lúc ấy nhìn thấy người ngất đi, sắc mặt lại kém đến như vậy, Cố Hiểu Mộng trong lòng vừa gấp vừa hoảng.
Nàng vừa nói vừa đỡ Lý Ninh Ngọc ngồi dậy, lại cẩn thận cầm gối mềm đệm đầu giường xong, bưng chén sứ bên cạnh lên, "Đến đây, đem cái này uống, nghỉ ngơi thêm một chút là được rồi. "Nói xong, nàng nhặt thìa múc một muỗng đang chuẩn bị đưa vào miệng Lý Ninh Ngọc.
Cố Hiểu Mộng đây là muốn cho mình uống sao, điều này làm cho Lý Ninh Ngọc cảm thấy có chút kinh ngạc, cô cười cười, nói: "Không suy yếu như vậy, để cho tôi tự mình đến đây, cám ơn em. " Nói xong liền đưa tay đón.
BẠN ĐANG ĐỌC
[NGỌC MỘNG HIỆN ĐẠI] CƯỚI TRƯỚC YÊU SAU
Lãng mạn【Cố Hiểu Mộng bị ép cưới người mình không thích, ừm, sau đó... Sau đó...】 Lý tổng X Cố tổng Tác giả Ung Khanh Triết Chưa xin phép Dịch theo sở thích nếu có chỗ khó hiểu thì mn tự hiểu :> em không giải thích vì chỗ đó em cũng không biết dịch sao...