Chương 20: Giải quyết

265 23 0
                                    

Edit:Anh

TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẢI Ở WATTPAD, NHỮNG NƠI KHÁC LÀ ĂN CẮP
____________________

Lúc ấy Chu Thanh Dao bởi vì vừa mới đến liền đối với Lan Ninh vừa đánh vừa mắng, khiến cho Lan Ninh nổi giận. Ngược lại bị Lan Ninh hung hăng sỉ nhục một phen, lại bị bạn học chung quanh hay tin chạy đến, bạn cùng trường, lớp một vòng vây xem.

Nói thật, mọi người đối với Chu Thanh Dao ấn tượng đều không tốt, người phụ nữ kiêu ngạo ương ngạnh này, đã sớm khiến mọi người cực kỳ chán ghét. Hơn nữa cô ta chủ động gây sự, cho nên mọi người nghiêng hướng về phía Lan Ninh, tung lời đồn vô căn cứ, bỏ đá xuống giếng, khiến Chu Thanh Dao sụp đổ.

Cô ta lớn như vậy, còn chưa bao giờ chịu qua sự chế nhạo như vậy, huống chi người đàn ông mình yêu nhất có người phụ nữ khác.

Cho nên, Chu Thanh Dao vừa quay về cư nhiên chơi trò tự sát. Cô ta suýt chút nữa đã chết, làm mọi chuyện ồn ào náo loạn lên. Mà Song Thư Vân cũng bị đưa tới bệnh viện trước tiên, ba ngày ba đêm không thể rời đi một giây, thậm chí ngay cả cơ hội gọi điện cho Lan Ninh cũng không có.

Cho đến khi Chu Thanh Dao cuối cùng cũng ổn định, anh mới có thể thở ra được một chút, chỉ là anh không ngờ, đó lại là lần cuối anh và Lan Ninh gặp mặt, hơn nữa thật không thể chịu đựng nổi. Để rồi sau một khoảng thời gian dài, anh đều sống giống như cái xác không hồn.

Cũng kể từ lúc đó, anh thật sự hiểu rõ. Cha mẹ anh chỉ coi anh như quân cờ và công cụ, trong lòng bọn họ không có một chút tình cảm cha con hay mẹ con nào. Chút tình cảm cuối cùng mà anh mong đợi đã hoàn toàn không còn nữa, bọn họ vì chính mình, tình nguyện đem con trai mình tặng đi.

Đó là khoảng thời gian đen tối nhất trong cuộc đời anh, anh không biết chính mình là như thế nào lại đến đây.

Đối với sự thất vọng của tình thân, sự đau khổ mất đi tình yêu,.. tất cả đè nặng lên đôi vai anh, khiến anh hoàn toàn không có cách nào đối mặt với cuộc sống.

Nếu không phải bởi vì trong lòng còn có người nhớ mong, anh đã lựa chọn kết thúc sinh mệnh chính mình.

Cho đến một ngày, hai người bạn ăn hại của anh không thể chịu đựng nổi, tận tình khuyên bảo anh một trận.

“Cậu như vậy có ý nghĩa gì?” Trương Siêu nói.

“Chính là, cậu nếu là thật sự yêu Lan Ninh, đi tìm cô ấy đi. Ở chỗ này muốn chết muốn sống, cô ấy lại không thấy được, cũng sẽ không đau lòng.” Lý Huy cũng nói.

“Nói không chừng, còn hận cậu. Nói không chừng, Lan Ninh đã sớm lại tìm được bạn trai mới rồi.” Trương Siêu lại bồi thêm một câu.

Song Thư Vân thờ ơ nhìn hai người bọn họ, chỉ lo uống rượu trước mặt, may mắn đều là rượu bình thường, chỉ cần bụng anh chứa được, cũng sẽ không xảy ra chuyện gì.

“Này, Song Thư Vân, chúng tớ thật sự rất hối hận. Sớm biết là kết quả này, chỉ biết giúp cậu che chắn. Nhưng cậu cũng không nói cho chúng tớ biết, chuyện của cậu và Lan Ninh mà. Chúng tớ thật là vô tâm vô ý. Lại nói, cậu và Lan Ninh lại không phải cũng không có cơ hội.” Lý Huy hối hận nói.

Một đêm bảy năm - Thiên Viễn ĐạiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ