*Chương này không có H.
Hà Dương suốt đêm chuẩn bị ít hành trang, thậm chí còn thay một bộ quần áo mới, lâu rồi không về, không biết Tiểu Bảo còn nhận ra y không.
Vốn tâm trạng đang thật cao hứng bừng bừng vì được trở về nhà, nhưng lúc giao Mạc Thanh Quỳnh vào tay vú em mới, Hà Dương lại có chút không bỏ được.
"Tiểu thiếu gia nóng tính lại nghịch ngợm, nhưng nếu theo ngươi lâu nó cũng sẽ yêu mến mà bám người. Mỗi lần uống xong sữa thì ôm nó đi lại một chút, vỗ vỗ cùng nó trò chuyện, hoặc là ngâm nga một vài khúc hát, như vậy dù không ngủ thì tiểu hài tử này cũng sẽ không náo loạn nữa." Hà Dương dặn đi dặn lại, cuối cùng còn muốn nghĩ xem còn bỏ xót điều gì không.
"Ài, biết rồi, ngươi mau đi đi." Vú nuôi mới Mạc lão gia mời tới là một phụ nhân hơn 30 tuổi, dáng người đầy đặn khoẻ mạnh, nói chuyện nhanh nhẹn tháo vát.
Hà Dương sờ sờ đầu nhỏ của tiểu thiếu gia lần nữa, vai đeo bao đựng y phục lên đường đi về. Đi bộ gần nửa ngày, lại đón được một xe bò ngồi nhờ thêm một canh giờ, cuối cùng cũng trở về thôn xóm quen thuộc.
Trên đường về Hà Dương mua một giỏ trứng gà, xa xa nhìn thấy người quen quê nhà hướng y chào hỏi: "Không phải là con dâu tiểu song nhà họ Chu sao? Thi bà bà nói ngươi làm vú nuôi cho một nhà giàu có tiền, sao lại rảnh rỗi mà về thế này?" Mấy người nhiều chuyện cũng vây lại đây, Hà Dương xoa xoa gò má đã thấm mồ hôi, nói: "Nhân dịp trung thu, ta về một chút nhìn qua nhà cửa."
"Xiêm y ăn mặc cũng khá đó nha, đây đựng vật gì vậy?" Một người sờ bao đựng y phục sau lưng y, Hà Dương hơi né tránh nói: "Đây là ít đồ chơi tiểu thiếu gia trong phủ không thích, lão gia để cho ta mang về cho Tiểu Bảo chơi, các vị, ta phải trở về rồi, ngày khác lại đến nhà chào hỏi các vị." Dứt lời, Hà Dương vội vã len lên phía trước.
"Nhìn y mà xem tự cho mình là giỏi." "Đúng đấy, trèo lên được chủ tử giàu có, liền bỏ lại phu quân chân thọt ở nhà chăm sóc nhi tử." Những lời thì thầm xấu xa này đều lọt vào tai Hà Dương, y chỉ coi chúng như một trận gió, thổi qua coi như xong.
"Phu quân! Tiểu Bảo!" Đẩy ra cửa phòng, Hà Dương kích động hô hào.
Một nam tử diện mạo chất phác gầy gò khập khiễng từ trong buồng đi ra: "A Dương? Sao ngươi lại trở về rồi?"
"A Phúc." Hà Dương tươi cười gọi hắn, đem bao đựng y phục cùng rổ trứng gà đặt lên bàn, "Ta mua trứng gà, Tiểu Bảo đâu? Ôi, bàn này sao lại mọt nhiều thế này, để chút nữa mua cái mới thôi." Chu Phúc cũng cười đứng lên: "Vốn là có ý định mang Tiểu Bảo đi thăm ngươi, ngươi lại đã về nhà trước rồi."
Nói đến đây Chu Phúc mặt không khỏi lộ vẻ lo lắng, "Có phải ngươi đã phạm phải tội gì hay không, sao chủ tử lại cho trở về."
"Không phải, lão gia..." Hà Dương đang nói thì dừng lại một chút, "Nhân dịp trung thu đoàn viên, lão gia cho ta về nhà cùng các ngươi đoàn tụ mấy ngày."
"Vậy là tốt, vậy là tốt rồi."
Hà Dương vịn vai Chu Phúc ngồi xuống, hắn lại thở dài, "Làm sao vậy?" Y hỏi, Chu Phúc vỗ vỗ chân chính mình: "Trách ta vô dụng, không đảm đương nổi cái nhà này, chỉ có thể để con dâu đi ra ngoài làm việc, đệ đệ cũng không phải lao tâm lao lực như vậy mà đến bây giờ cũng chưa thể thành gia."

BẠN ĐANG ĐỌC
Vú nuôi
قصص عامةTác giả: Lệ Mộ Huyết Lan Editor: Sasenia Thể loại: Đam mỹ, Cổ đại, H văn, Song tính, NP, Chủ thụ Hà Dương là một người song tính, vì nuôi con nhỏ nên đến làm vú nuôi cho Mạc gia. Tại đây, y lần lượt bị các nam nhân thượng. P/s: 🪴Truyện horny hợp g...