Đảo mắt liền vào đông, Mạc Dần Văn cuối cùng cũng tự thân xuất mã đem phu nhân dỗ về thành công, nạp Đường Hàm Tiếu vào phủ làm thiếp.
Hà Dương là hạ nhân duy nhất trong phủ là tiểu song, ngày nạp thiếp, hầu hạ Đường Hàm Tiếu mọi việc cũng tự nhiên mà rơi xuống đầu y, ngày cưới hôm đó Đường công tử quả thực xinh đẹp linh động muôn phần, Hà Dương thay cậu chải đầu, nhìn qua gương đồng phản chiếu khuôn mặt động lòng như hoa đào của vị nam thiếp mới, không khỏi nhớ tới một đêm xưa kia khi chính y cùng Chu Phúc kết hôn.
Tại gia đình giàu có, mặc dù là nạp thiếp nhưng cũng phô trương hơn người bình thường đón dâu rất nhiều. Hà Dương bởi vì từ thuở nhỏ đến lớn đều ở Chu gia, tiệc cưới càng thêm giản tiện, chỉ đặt vài chiếc bàn xếp gọn trước viện để chiêu đãi mấy người thân thiết.
Nhưng dù gì hôn phục đỏ rực y và Chu Phúc vẫn mặc đầy đủ, Hà Dương cũng không phải nữ tử, trên đầu không chùm khăn, cũng không phải theo quy củ không được lộ diện.
Hai phu phu cùng nhau đi mời rượu, y cùng Chu Phúc sớm chiều ở chung đã vốn quen thuộc, ngày ấy lại vì thay đổi sang một xưng hô xa lạ 'tân nương tử' mà thẹn thùng không thôi.
"Làm sao vậy?"
Thấy y ánh mắt xa xăm, Đường Hàm Tiếu hỏi, Hà Dương lắc đầu, nói: "Công tử hôm nay thật đẹp."
Đường Hàm Tiếu xoay người lại, mỉm cười nhìn y, "Ngày bình thường không đẹp sao?"
"Cũng đẹp như vậy." Hà Dương đeo giúp cậu phát quan trạm trổ tinh xảo khảm ngọc lên tóc, "Chỉ có điều lúc này đặc biệt đẹp mắt."
Đường Hàm Tiếu vươn tay nhéo má y một cái, "Ta còn nghĩ ngươi thành thật ăn nói vụng về, không nghĩ tới cũng là một tiểu lanh lợi đâu, sau này khi tiểu thiếu gia đã dứt sữa, ta cũng phải đi tìm lão gia nói một chút, mang ngươi từ chỗ Thái di nương chuyển đến phòng ta, có phải vừa vặn rất tốt không?"
"Chuyện này..." Hà Dương ánh mắt trốn tránh, bàn tay nắm thật chặt cái lược.
Y vốn không ký văn tự bán mình, đợi đến thời điểm tiểu thiếu gia cai sữa, liền có thể trở về nhà, lại không nghĩ rằng Đường Hàm Tiếu có ý tứ này.
"Ngươi không muốn?" Đường Hàm Tiếu cầm tay y, khẽ thở dài, "Cũng đúng, ngươi ở quê còn có trượng phu cùng hài tử, là ta ép ngươi."
Hà Dương ôn nhu nhẹ nhàng nói: "Đến lúc đó nghe theo lão gia sắp xếp vậy."
Đường Hàm Tiếu hai mắt cười thành hình trăng non, "Được."
* * * * * *
Mạc Dần Văn đối đãi Đường Hàm Tiếu quả thật không tệ, cỗ kiệu đỏ sẫm đi từ cửa sau Mạc phủ ra ngoài, đi một vòng lớn quanh thành rồi lại trùng trùng điệp điệp tiến vào cửa hông.
Lão gia có chuyện vui, từng hạ nhân đều được phân phát thêm một ít đồ dùng cho mùa đông, Hà Dương so với những người khác còn được nhiều hơn một chiếc lò sưởi tay ấm áp chế tác tính xảo, vừa nhìn là biết đồ vật trân quý. https://saseniaa.wordpress.com/
Hà Dương đang thích thú xem xét lò sưởi tay, chỉ nghe vài tiếng vèo vèo vừa vang lên ngoài phòng, ngay sau đó là từng tiếng âm thanh nổ tung. Đẩy cửa nhìn ra ngoài, liền nhìn thấy đầy trời pháo hoa sáng lạn, rực rỡ đốm sáng như bầu trời màn đêm tiết hạ.
![](https://img.wattpad.com/cover/288591694-288-k68819.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Vú nuôi
Ficción GeneralTác giả: Lệ Mộ Huyết Lan Editor: Sasenia Thể loại: Đam mỹ, Cổ đại, H văn, Song tính, NP, Chủ thụ Hà Dương là một người song tính, vì nuôi con nhỏ nên đến làm vú nuôi cho Mạc gia. Tại đây, y lần lượt bị các nam nhân thượng. P/s: 🪴Truyện horny hợp g...