Prompt : Daddy treat you badly

972 25 4
                                    

Daddy không ở cùng với Sherlock đã 2 ngày, vì xem ra buổi hội thảo y học thực sự quá quan trọng đủ để tham gia và đủ để xa Sherlock trong 1 tuần. Nhưng để bù đắp cho cậu bé ngoan của mình bằng một món quà bất ngờ mà cả hai sẽ rất tận hưởng khi Daddy về với điều kiện Sherlock vâng lời khi mình đi xa.

Nhưng xem ra, cậu bé ngoan ngoãn này vì quá nhớ Daddy mà trở nên khổ sở đến tận gan ruột.

Khi Daddy nói Sherlock nên vâng lời, Daddy đã muốn Sherlock biết rằng không được tự mình "chạm vào" bản thân trừ khi Daddy cho phép.

Sherlock chớ dại gì không tuân theo Daddy một cách toàn tâm. Nhưng ai biểu Daddy đi công tác xa vả lại lâu quá làm cậu bé này phải nhung nhớ.

Sherlock nhớ đến não nề cái đôi môi thô ráp, đầy sức hút đàn ông đó. Cả những lúc chúng nó chạm nhẹ vào bất cứ đâu trên bề mặt cơ thể cậu.


Sherlock ưỡn hông lên khi nhớ lại những lúc Daddy nhẹ nhàng, mơn trớn thân thể cậu như thế. Cưng nựng cậu như một kho báu quý nhất trần đời, Daddy khiến Sherlock đã nhớ lại còn thèm.

Những suy nghĩ đó không giúp ích được gì mà còn khiến cảm giác nóng ran ở trong bụng dồn xuống giữa hai đùi Sherlock. Đôi mắt cậu nặng nề trong căn phòng ngủ của khách sạn. Chỉ có ánh sáng từ đèn ngủ giúp cậu thấy được cái hình ảnh phản chiếc từ ly Whisky là một thân hình cô đơn nằm dài trên chiếc giường khổng lồ lạnh lẽo thiếu vắng người tình.

- Ôi, Joh..Daddy!

Sherlock rên rỉ.

Mặc dù không có Daddy ở đây, nhưng Sherlock vẫn tôn trọng và vâng lời vô cùng nghiêm túc luật lệ của Daddy rằng không được gọi tên chính thức của người đàn ông thoã mãn cậu nếu không được cho phép.

- Chết tiệt,.. đúng là thảm hại, mới xa có 2 ngày, mà mình đã muốn ra dù chỉ nghĩ về Daddy!

Sherlock định mặc kệ cái luật lệ đang dày vò cậu, suýt đặt đầu ngón tay lên cậu nhỏ sau bao nhiêu sự lưỡng lự, dằn xé.

Chuông điện thoại réo lên khiến Sherlock giật nảy mình, cậu rút tay lại.
Hoảng hồn vì hành động dại dột mình suýt làm. Nhịp tim vẫn đập mạnh, cái chỗ đau nhói giữa đùi vẫn không hề giảm bớt, Sherlock kịp thời bắt máy.

- John!

Sherlock háo hức gọi tên Daddy với hơi thở đầy vơi mà không để ý đến sự sai phạm của mình .

-Em đã tự thoả mãn mình mà không có tôi ở đó?

Sherlock không cần phải thấy mặt cũng biết Daddy đang phật lòng, cái cách mà tông giọng kia được thốt ra với rất ít cảm xúc trong nó.

Đành khựng lại, cậu nín thở không dám đối đáp.

- Em lại còn phạm luôn điều cấm kỵ thứ nhất mà tôi đã nhắc đi nhắc lại?
- Sherlock?

- Dạ?

Giọng nói nhỏ đi vì sợ hãi, Sherlock đi về phía góc phòng, áp điện thoại vào tai. Nếu Sherlock là một con mèo thì chắc chắn tai cậu sẽ cụp lại một cách rất đáng thương.
.

- Em không có làm bất cứ gì hết!

John im lặng, như đang suy xét điều Sherlock nói có đáng tin hay không.

Daddy!John ( Ngắn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ