Phần 8

881 69 12
                                    

Alice bị thương nặng ở tay phải, Clara thì bị thương nặng ở vùng lưng. Cả hai được đặc cách nghỉ 3 ngày để phục hồi vết thương.

Còn về chuyện ở khu rừng, các giáo viên của Bablys vẫn đang trong quá trình điều tra, nhưng chuyện đó thì không liên quan gì đến Alice nữa. Cái khiến cậu đau đầu lúc này là cậu đã không gặp mặt Clara 3 ngày, hôm nay là ngày đi học cuối cùng trong tuần. Nghĩa là từ lúc cá cược, cậu còn chưa làm được cái gì để gợi ý cho nhỏ về câu trả lời cả, và hôm này chính là cơ hội cuối cùng.

Suốt buổi sáng và buổi chiều, Clara toàn bị đám học sinh trong lớp vây quanh, Alice chẳng kiếm được cơ hội nào để bắt chuyện cùng nhỏ.

"Grào... g... rào..." Tiềng gào của cá ma lại vang lên, một ngày học lại kết thúc.

Ngó thấy Clara đã cho xong sách vở vào cặp và sắp sửa ra về, Alice nôn nóng. Cậu nhanh chóng chạy đến chỗ nhỏ, cầm lấy tay nhỏ.

"Tôi có việc cần nói."

Nói xong Alice lôi Clara đi trong sự ngỡ ngàng của lớp.

Cả lớp khó hiểu quay đầu nhìn Iruma tìm kiếm câu trả lời. Iruma thì chỉ khẽ mỉm cười.

"Cậu muốn đưa tớ đi đâu vậy?" Clara hỏi trong khi bàn tay vẫn bị Alice nắm chặt.

"Một nơi rất đẹp." 

Alice dắt Clara lên sân thượng nhà kính nơi có cây anh đào mà Iruma đã trồng.

Tới nơi, Clara ngay lập tức bị sắc hồng hấp dẫn, nhỏ nhanh chóng chạy đến dưới tán cây.

"Quoa... đẹp quá..."

Alice nhìn theo Clara, nhỏ đang nhảy múa dưới những cánh hoa anh đào và ngâm nga bài hát tự chế. Điệu nhảy thì trẻ con và giọng hát thì hoàn toàn không hay, nhưng chẳng hiểu sao Alice lại nở nụ cười. Nụ cười đó thoáng qua, nhẹ nhàng tựa cơn gió nhưng đã vừa vặn bị Clara bắt gặp. Nhỏ ngây người một chút, sau đó cũng cười thật tươi.

"Azu-kun cười đẹp thật đấy, nụ cười của cậu ấy nhé... xinh đẹp tựa hoa anh đào vậy!"

Alice ngượng ngùng, hai má nóng lên. Con nhỏ thật xảo quyệt, đáng lẽ ra những lời dịu dàng có cánh như thế phải xuất phát từ cậu mới đúng. Cậu mới là người muốn lấy lại vị trí của mình trong trái tim nhỏ kia mà. Vậy mà nhỏ lúc nào cũng có cách khiến cậu cảm thấy bất lực... cùng hạnh phúc.

Clara chạy đến trước mặt Alice, rướn chân lên một chút, khẽ đưa tay chạm vào vai cậu. Nhỏ tựa sát vào người, hương thơm dịu nhẹ từ mái tóc vương nơi chóp mũi và trong khoảnh khắc trái tim bé nhỏ của Asmodeus Alice đập nhanh một chút. Cậu lúng túng quay mặt đi.

Clara lấy xuống từ trên vai cậu một cánh anh đào, bước một bước ra sau, kéo khoảng cách của hai người xa ra, mùi hương kia cũng biến mất. Không hiểu sao Alice có chút tiếc nuối.

Nhỏ đặt cánh anh đào trên tay và nhìn thẳng vào mắt cậu.

"Nhìn này, nhìn này, Alice-chan. Hoa anh đào cũng có màu hồng giống như mái tóc và ánh mắt của cậu vậy. Cậu giống hoa anh đào thật đấy. Tớ có thể gọi cậu là Anh Đào-kun không?"

[Mairimashita! Iruma-kun fanfic] Không được phép lãng quênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ