Ghost

1.3K 44 2
                                    

Billkin: " I Told Sunset About You được đề cử ở hạng mục này là chuyện vượt ngoài tưởng tượng của chúng tôi. Rất vui vì nhận được giải thưởng này, chúng tôi đã cố hết sức để thực hiện bộ phim một cách tốt nhất, sau đó xem nó có thể đưa chúng tôi đi xa tới đâu.

Hôm nay có cơ hội đứng tại đây là trải nghiệm tuyệt vời trong cuộc đời tôi, khiến chúng tôi có thêm mong muốn thực hiện các tác phẩm sau này của mình một cách tốt nhất, đồng thời cũng không ngừng nâng cao bản thân. Cảm ơn ekip làm phim, cảm ơn PP, cảm ơn các fan, cảm ơn các fan quốc tế đã đánh giá cao tác phẩm của chúng tôi. Xin cảm ơn."

PP Krit:  "Xin cảm ơn Seoul Drama Awards một lần nữa. Về giải thưởng International Drama Of The Year, tôi và ekip làm phim xin cảm ơn các nhà đánh giá đã chọn bộ phim của chúng tôi, để chúng tôi nhận được giải thưởng này. Tôi thấy vô cùng tự hào và hạnh phúc, có thể nhận được nhiều sự ủng hộ của các fan đến vậy.

Xin cảm ơn Nadao Bangkok, cảm ơn mỗi nhân viên trong ekip của ITSAY, cảm ơn LINETV, và cũng cảm ơn Billkin đã luôn ủng hộ tôi.

Giải thưởng này khiến tôi muốn nâng cao bản thân mình hơn nữa, muốn những tác phẩm tiếp theo của mình sẽ càng tuyệt vời hơn nữa. Xin cảm ơn."

 BILLKIN PP - INTERNATIONAL DRAMA OF THE YEAR TẠI SEOUL INTERNATIONAL DRAMA AWARDS 2021.

[ Vtrans: BKPP- Safe Zone ]

 " Chúng ta phải đến điểm đó cùng nhau chứ" 

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

 " Chúng ta phải đến điểm đó cùng nhau chứ" 

PP:  Sau sự kiện này, tụi mình sẽ có một kì nghỉ dài...

Khunpol:  Một kỳ nghỉ dài luôn

Billkin:  Ở đâu?

PP: Cách ly đó 5555.

Billkin: Cách ly ở Bangkok.

Vậy là sau khi nhận giải thưởng Seoul International Drama Awards tại Đại Hàn Dân quốc, Billkin PP Kritt và Khunpol trở về Thái Lan. Để đảm bảo an toàn mùa dịch covid, cả ba phải cách ly tại khách sạn DP- một khách sạn được xem là bậc nhất tại BangKok.

Đến nơi đón tiếp của khách sạn, Pí Yong, Pí Card và khunpol đã chọn xong phòng, chỉ còn Billkin và PP vẫn chưa thể thống nhất được sẽ ở thế nào. PP đưa thẻ phòng ra và hỏi:

" Pí Kin sẽ ở cùng phòng với em chứ?"

Billkin nhìn thẻ phòng đắn đo, nhẹ giọng nói:

" À ừa.. thì ở chung....."

" Tui sợ tui hay la mắng phàn nàn cậu lắm. "

" Để tui suy nghĩ một chút." tay cậu ấy xoa xoa đầu tóc thoang thoảng mùi dừa của cậu.

Hơi buồn câu nói vừa rồi của Kin tí tẹo, cậu tiếp tục mè nheo cùng hù doạ kéo tay Kin xuống:

" Vậy thì thôi... Tui chỉ có lòng tốt rủ người nào đó ở chung nhưng coi bộ người ta không có muốn"

" Nè... mà tui từng nghe kể, khách sạn này cũng nổi tiếng về ma lắm đấy"

" Truyện ma ở đây cũng hay, bồ nghe không tui kể cho nghe."

Billkin giật mình, thoát khỏi suy nghĩ, hốt hoảng nói :

" Thật không đấy"

" Bồ đừng có mà trêu tui. Bồ biết tui sợ ma nên bồ hay lừa tui lắm."

Cậu nhanh nhẹn nói : "Thật đấy, bồ không tin thì bồ có thể tự trải nghiệm.."

Hơi nghi ngờ, vẻ mặt Kin nhìn cậu toả nét lo sợ : 

" Được rồi, để tui ở chung với bồ. Tui chỉ xót tại tui hay la mắng bồ thôi. "

Cầm thẻ phòng và kéo vali của mình với vali PP. Kin thay đổi nét mặt vui mừng nói: 

"Chứ ở chung với cậu sao mà không thích được. Mình lên phòng thôi bồ ơi"

Nhìn Kin nhẹ nhàng kéo vali đi, cậu mỉm cười và cất bước theo Kin cùng mọi người vào thang máy.

Đêm tối buông xuống, Billkin bước ra từ phòng tắm và nhìn xung quanh căn phòng sang trọng tiện nghi. Ánh mắt Kin dừng lại trên chiếc giường King Size, vô thức bật cười. PP đang nằm trên giường với đống đồ mà cậu ấy vừa bỏ ra từ vali, mốt mớ hỗn độn xung quanh đối lập với gương mặt xinh đẹp. Bắt gặp ánh mắt Billkin nhìn mình, PP mỉm cười rạng rỡ, đôi mắt cong cong hình lưỡi liềm, đứng dậy kéo tay Billkin đi về phía ban công, cùng nhau ngắm nhìn màn đêm của thành phố BangKok. 

Dưới ánh đèn, dưới các sắc màu điểm xuyến, cả thành phố như nổi bật lên trên nền trời đen thẫm, nhấp nhánh như sao sa.  Không khí mát mẻ của ban đêm, PP ngửi thấy mùi thơm đặc trưng trên người Billkin, có thể nó không đặc biệt với ai cả nhưng với cậu, mùi hương ấy khiến trái tim cậu được sưởi ấm... 

" I love you not because of who you are,

But because of who I am when I am with you "

[ Tôi yêu cậu không phải vì cậu là ai,

mà là vì tôi sẽ là người thế nào khi ở bên cậu ]

Một câu nói mà cậu đã vô tình đọc được ở đâu..... 

" Cuối cùng cũng được nghỉ ngơi rồi Pí Kin?"

Choàng tay qua vai, nhẹ nhàng ôm cậu, giọng Kin trầm trầm:

" Tuy cách ly nhưng cũng coi như nghỉ ngơi một chút vậy, cả tui và bồ đều vất vả rồi."

Dựa vào người Billkin, có cậu ấy ở đây, cậu không cần phải cố mạnh mẽ gì cả

"À mà hình như tụi mình có lịch trình sẽ cùng " Live from home" chung với nhau mà nhỉ ?" PP nhẹ nhàng cất tiếng nói.

"Đúng rồi, may bồ nhắc, tui suýt quên mất.."

Hơi dừng lại, tay Kin nâng cằm cậu lên, nhẹ nhàng mơn trớn môi cậu. Thật nhanh, màn đánh úp của Kin làm cậu vội hoảng hốt, bối rối hơi lùi về sau. Thấy thế, Kin thoáng mỉm cười, di chuyển hai tay vân vê tai cậu, rồi áp lại gần thì thầm bên tai: 

" Nhưng mà có bồ ở đây, không có gì mà tui quên được." 

Chỉ có hai điều ước ngay giây phút này

" Có cậu bên cạnh, ở bên cạnh cậu."

---------------

Tránh tình trạng reup lại truyện nên nếu mọi người muốn ủng hộ truyện, xin có thể chỉ đọc trên wattpad Elmotwothousands. Cám ơn mọi người nhiều ạ.

QuarantineNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ