Buổi phỏng vấn kết thúc thì cũng sắp đến giờ cơm, Trì Sơ dẫn Phương Ngọ đi ăn đồ cay Tứ Xuyên tại một nhà hàng Tứ Xuyên nổi tiếng gần đó. Sau khi ngồi xuống, thực tập sinh hai mắt lấp lánh hỏi cậu và Văn Dư có quan hệ như thế nào.
"Quan hệ" Trì Sơ rũ mắt suy nghĩ một chút, cân nhắc câu chữ, "Bạn học, bạn bè..."
Cậu nghĩ mình nói không sai, cậu và Văn Dư là trúc mã trúc mã, tuy rằng hai người phát sinh một số chuyện ngoài ý muốn, mất liên lạc sáu năm, nhưng ít ra bây giờ gặp lại vẫn có thể làm bạn bè của nhau.
Trì Sơ từ trước đến giờ hiền lành tốt bụng, Phương Ngọ ở trước mặt cậu cũng khá tự nhiên, hớp một ngụm bia lạnh, chép miệng tỏ ra không quá tin: "Thoạt nhìn không giống lắm." Vừa nói, vừa nghiêng đầu nhớ lại cái gì đó, nói: "Trên người anh có mùi của anh ấy."
Trì Sơ vừa định phủ nhận, Phương Ngọ gặm cổ vịt gặm đến say sưa ngon lành, nói tiếp: "Đừng có nói với em là hôm nay gặp anh ta mới nhiễm phải nha, cái mùi này từ ngày đầu tiên em gặp anh đã ngửi thấy rồi."
Trì Sơ xoay ly bia đá trong tay, khẽ cau mày, ánh mắt nhìn thẳng Phương Ngọ, trong mắt đầy cảnh cáo rồi lại không nói lời nào.
Phương Ngọ lần đầu tiên thấy Trì Sơ hung tợn nhìn chằm chằm mình như vậy, chột dạ tiến lại gần, lấy mu bàn tay che miệng, hạ thấp giọng cực kỳ cẩn thận hỏi tới: "Cái kia... Trì ca, anh có phải bị người đó đánh dấu rồi hay không—— uhh!" Lời nói còn chưa nói xong, Trì Sơ la lên một tiếng, cầm lấy chân vịt nhét vào miệng Phương Ngọ, Phương Ngọ trợn to mắt kêu ô ô, Trì Sơ nghiến răng nghiến lợi nói: "Đồ ăn cũng không ngăn nổi miệng của cậu mà."
Cho dù tính khí của Trì Sơ có tốt đến đâu, sau khi nhìn thấy Trì Sơ như thế Phương Ngọ cũng không dám trêu chọc nữa, ngượng ngùng ngồi chuyện trò.
Trong tòa soạn, Beta chiếm đa số, hơn nữa trong cuộc sống hằng ngày Alpha và Omega vì tránh mạo phạm đối phương nên sẽ đeo vòng ngăn. Ngay cả như vậy thì một số Omega nhạy cảm vẫn hít phải pheromone cấp cao của người cùng giới hoặc khác giới.
Đây là lý do tại sao Trì Sơ không thích làm việc cùng Omega.
Cậu không phải là người giỏi che giấu bí mật, cũng không giỏi nói dối, chỉ có thể tận lực né tránh mà thôi.
Ăn xong, Phương Ngọ và Trì Sơ tạm biệt nhau trước cửa nhà hàng, Phương Ngọ về nhà, Trì Sơ thì lại đi về hướng tòa soạn.
Chiều nay đi vội quá, cậu để quên chìa khóa căn hộ ở văn phòng, phải quay lại lấy. Bước tới cửa tòa chung cư, Trì Sơ nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, đôi giày cao gót và mái tóc xoăn lọn to đang dựa vào chiếc siêu xe màu đen.
"Văn Cách." Trì Sơ cầm một phần bánh nếp đường nâu trong tay, cười híp mắt hỏi cô, "Anh vừa mới mua, em có muốn ăn chung không?"
Bánh nếp đường nâu:
BẠN ĐANG ĐỌC
[ABO] Mất Khống Chế - Nhật Tối Dã
FanfictionTên khác: Thất khống Tác giả: Nhật Tối Dã 日最野 25 chương + 1 phiên ngoại. Editor: Hẹ (https://ngoiimgamduong.wordpress.com/) Nguồn: Sosad Nguồn QT: khotangdammyfanfic Tóm tắt: Mùi hương của em khiến tôi mất khống chế Nguyên sang - nhẹ nhàng - ABO...