Sắp tới sẽ có fic mới, nhma là oneshot. Tổng hợp những oneshot chăng ?
Nhưng mà đa số là SE nhó
===================
Mấy năm trước, nhìn người ta nô nức mua đồ Tết, con cháu đông đúc, nhà nào nhà nấy rộn vang tiếng cười, ông bà ghen tỵ vô cùng. Đứa con duy nhất đã mất, cháu nội thì ở trên thành phố một mình. Dẫu có tủi thân cũng không nỡ thúc giục, lần nào cô điện về cũng tỏ vẻ không sao.
Già rồi...cũng chẳng muốn làm gánh nặng cho con cháu
Năm nay cô cùng nàng trở về, ông bà vui mừng khôn xiết, bắt gà bắt vịt làm những món ngon nhất. Nét mặt đầy vẻ hân hoan.Sáng sớm liền dắt tay Trịnh Nghiên và nàng đến chợ, ai hỏi tới bà cũng sảng khoái giới thiệu
Biết Tử Du là người thành phố, bà nội dắt tay nàng chỉ đông chỉ tây, giới thiệu món ăn của quê cô. Nghe bà nội nói hăng say Trịnh Nghiên xách túi lớn túi nhỏ đi ở phía sau cũng không cảm thấy mệt nhọc mà nàng cũng không ngoại lệ, sự nhiệt tình của bà không khiến Tử Du khó chịu ngược lại nàng rất vui vẻ hòa nhập vào câu chuyện của bà, lâu lâu còn mua vài món đồ theo sự chỉ dẫn của bà
Tóm lại hài hòa đến không còn chỗ chê
Lúc ba người về đến nhà đã là buổi trưa. Ăn xong, bà nội rủ các cô chơi đánh bài, Trịnh Nghiên định từ chối ai ngờ nàng đã nhanh chóng nhập cuộc, cô thấy thế cũng vào chỗ
Ban đầu bà nội khí thế hào hùng về sau lại thua đậm, bà thấy thua quá nhiều liền nói
" Ai da, sao buồn ngủ quá đi. Các con chơi đi, bà đi ngủ đây "
Tử Du vờ như không biết
"Để con bồi bà nội"Một già một trẻ cùng nhau đi vào phòng ngủ
Trịnh Nghiên lắc đầu di chuyển ra phòng khách. Ông nội ngồi trên sofa ngước mắt nhìn cô một cái sau đó cúi đầu tiếp tục pha trà
Cô đến gần đưa tay tiếp nhận ly trà mà ông mới pha xong lại nghe ông nội hỏi
"Hai năm nay sao không về?"
Cô cười
"Dạ tại lịch học dày quá với con cũng đi làm thêm phụ giúp cho dì út"
Bàn tay đang vân vê ly trà của ông chợt khựng lại sau đó ông bình thản bảo"Vậy à"
Im lặng hồi lâu. Cô nhịn không nổi đưa tay vuốt nhẹ lưng ông
"Ông nội buồn con hả?"Ông lắc đầu cười
"Ông không buồn chỉ là đang suy nghĩ chút chuyện thôi"
Vuốt nhẹ mái tóc cô, ông thở dài
"Ông biết mấy năm qua con đã cố gắng rất nhiều"
"Chuyện dì con ly hôn ông bà cũng đã biết. Nhiều lần ông bà muốn kêu con về đây nhưng nghĩ đến bản tính cố chấp của con nên đành thôi"
"Sao ông bà biết?"Rõ ràng chuyện này cô giấu kĩ lắm mà. Tại sao ông bà lại biết nhỉ?
"Là do dì của con điện về đây" Ông cú đầu cô "Chuyện như thế mà cũng giấu ông bà già này"
BẠN ĐANG ĐỌC
[JeongTzu] | COVER I My love
أدب الهواةVăn án: Một người từ nhỏ đã chứng kiến nhiều cuộc chia ly, nên dần dần mất niềm tin vào tình yêu, cho đến khi gặp được định mệnh của đời mình Một người luôn bị gò bó bởi khuôn khổ, lễ phép, nhưng khi gặp người mình yêu lại chấp nhận bỏ mặc tất cả, c...