Chương 629: Thả chủ soái ra, để ta(7)!

357 41 0
                                    


Vùng giáp ranh quanh hai huyện Kim Môn và Phong Hổ có một tòa thành nhỏ, tiền thân của tòa thành nhỏ này là một thôn trang hẻo lánh. 

Lúc loạn mười sáu nước, nơi này từng xây dựng một con đường núi nối liền hai huyện, việc buôn bán qua lại rất phồn vinh, nơi này trở thành chốn tốt để dừng chân nghỉ ngơi của cánh thương nhân buôn bán, dần dần tụ tập thành một thành nhỏ. 

Giai đoạn giữa của triều Đại Ha, quan phủ đã chiêu mộ lao dịch để mở một con đường lớn. Con đường mới vừa bằng phẳng vừa rộng rãi, so sánh ra thì đường núi vừa chật hẹp vừa khó đi, mặt đường nhấp nhổ gập ghềnh. Thế là con đường nối nhanh chóng bị bỏ hoang, sự phồn vinh khi xưa cũng dần dần biến mất. Bây giờ tòa thành nhỏ đó bị Hồng Liên Giáo chiếm đoạt, trở thành trạm gác tiền tiêu của bọn chúng. 

Khương Bồng Cơ dẫn quân đi về hướng đó, trên đường phát hiện ra mấy đội trinh sát của quân địch, tất cả đều bị quân tiên phong giết sạch. Có điều Hồng Liên Giáo phát triển từ tầng lớp dân chúng thấp, nếu bọn chúng thật sự muốn thám thính tin tức thì rất khó để phòng. 

Khi Khương Bồng Cơ chỉ còn cách tòa thành nhỏ đó nửa giờ đi đường nữa thì tin tức này đã truyền đến trung tâm của Hồng Liên Giáo. Giáo chủ Hồng Liên Giáo nghe xong bèn gọi thư sinh tâm phúc đến để hỏi kế sách.Thư sinh đã quen thói tìm An Thôi nghĩ hộ, bề ngoài gã an ủi giáo chủ, trong lòng lại ngầm ghi nhớ tin tình báo. 

"Chuyện này vẫn còn nghi vấn, Liễu Hi lại là kẻ gian xảo, e là có bẫy" Tên thư sinh cố ý tỏ ra uyên thâm, nghĩ cách dỗ dành giáo chủ: "Giáo chủ, chuyện này để thuộc hạ quay về nghĩ đã, nhiều lắm hai canh giờ nữa chắc chắn sẽ bẩm báo lại" 

Giáo chủ vừa đồng ý, tên thư sinh đã vội vàng tìm An Thổi đến nghĩ hộ. 

An Thổi đã có sẵn kịch bản, biết Khương Đồng Cơ tiến hành đúng theo kế hoạch tấn công thành nhỏ trước, trong lòng rất vui. Hắn tỏ vẻ nghi ngờ, cố ý hỏi: "Tòa thành đó có gì đặc biệt? Tại sao Liễu Hi lại chọn tấn công ở đó?" 

Tên thư sinh phụ họa: "Đúng thế, nơi đó quái lắm, khắp nơi đều là chim dữ, Liễu Hi định vào đó cho muỗi đốt à?" Đánh trận mà không đi đường lớn tấn công, sao không hành động theo lẽ thường vậy. 

An Thối tỏ vẻ hơi đau đầu đưa tay lên bóp trán, cũng chẳng phải hắn ta đang diễn kịch mà là đau đầu thật. Đồng đội ngu như heo, chút đầu óc này của Hồng Liên Giáo mà đòi chơi với Khương Bồng Cơ? Đi tắm rồi lên giường ngủ một giấc đi, mơ thì cái gì cũng có đấy. 

Tên thư sinh không bắt được tiết tấu của An Thôi, chỉ đành tự biên tự diễn. 

An Thôi nghĩ một lúc, cuối cùng bừng tỉnh kêu lên một tiếng khiến tên thư sinh giật nảy. "Tiểu nhân nghĩ ra rồi!" Gương mặt An Thôi khó nén vẻ vui mừng. 

Hắn ta nói: "Tòa thành này nằm gần huyện Kim Môn và huyện Phong Hồ, Liễu Hi muốn đánh lén một trong hai huyện này đây mà!" 

Nhưng trí thông minh của tên thư sinh này vẫn chưa bắt kịp tiết tấu, gã ta ngu si hỏi An Thôi: "Là thế sao? Nhưng mà nơi này toàn núi cả, trèo đèo lội suối không biết phí bao nhiêu thời gian, nếu muốn nhanh chóng tiến công thì đi đường lớn còn hơn chứ?" 

(Quyển 4) Hệ Thống Livestream của Nữ Đế - Nấm Hương Xào, Du Bạo Hương CôNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ