•25•

976 50 0
                                    

Minji lên Twitter, chia sẻ lại thông cáo, tranh thủ lúc phim còn chưa bắt đầu quay, đi đọc dạo các bình luận, có khen có chê.

"Làm quá, chuyện có bao lớn mà phải đăng thông cáo, lại còn bảo là không gán ghép."

"Nhưng Minji quả thực vẫn luôn phủ nhận mà, chỉ có Janghoon là luôn gây sự chú ý thôi, Minji chẳng có chút động thái gì cả, hơn nữa sau khi thông cáo lên, mấy nick thương mại hóa kia lập tức liền xóa sạch những gì đã đăng, không phải chột dạ thì là gì."

"Thật thương Janghoon, phen này gặp phải loại phụ nữ cặn bã rồi."

"Thương Minji của ta ghê, bị đứa mất não đu bám thì thôi, ngay cả bọn fan của mất não cũng không chịu tha cho nàng."

"Mọi người chiến nhau rùm beng như vậy mà không ai phát hiện ra công ty chỉ làm sáng tỏ quan hệ giữa Minji và Janghoon, không làm sáng tỏ cái trùm gì gì kia hay sao..."

Nhịn đi, Minji, mày phải nhịn, nhất định không được bấm like.

Minji đè tay phải của mình lại, trong lòng không ngừng nhắc nhở bản thân.

Có trời mới biết cô muốn đăng cả chục cái Twitter để tường thuật trực tiếp hiện trường đến thế nào, ví dụ như...

"Chào mọi người, hôm nay tôi và Taehyung đã chụt chụt nhau đấy."

Vân vân và mây mây.

Chỉ nghĩ thôi, Minji đã thấy vui vui rồi. Cô khóa màn hình điện thoại, lấy dâu tây trong túi, đứng dậy, Eun ngồi bên ngẩng đầu lên: "Chị Minji đi đâu vậy?"

Minji đáp: "Chị ra nhìn xem đã quay chưa."

"Chị ngồi đi," Eun bỏ đũa xuống, nuốt vội miếng cơm, "để em xem cho, quay em lại vào gọi chị."

"Không cần, em ăn đi, đúng lúc chị đang ách bụng, ra ngoài đi dạo một chút." Minji tiện tay bốc vài quả dâu tây, bỏ cạnh bát của cô ấy, "Ăn xong thì ăn hoa quả này."

Lúc ra tới ngoài, Sohee đang đứng cạnh cửa gọi điện thoại, thái độ không được tốt.

Thấy cô, Sohee nhướn nhướn lông mày thay cho chào hỏi rồi đi ra chỗ khác xa hơn nói chuyện tiếp.

Thấy Sohee không định để mình biết nội dung cuộc thoại, Minji cũng không nán lại lâu, đi thẳng tới chỗ Dasom: "Đạo diễn, ăn dâu tây không ạ?"

"Cô không thích ăn thứ này." Dasom và một miếng cơm vào miệng, chẳng hề có chút nhã nhặn nào, "Không phải em bảo đến giờ cơm sẽ đi ra ngoài sao?"

"Không đi nữa ạ," Minji chống cằm, "chắc bị cho leo cây rồi."

Dasom lườm cô một cái: "Hôm nay em chỉ còn một cảnh nữa thôi, để cô sắp xếp lại, cho em quay trước."

Minji: "Tốt thế cơ ạ?"

"Cho em về sớm nghỉ ngơi còn không muốn à?"

Minji cười: "Muốn ạ."

Quay xong cảnh của mình, Minji rời phim trường, đang chuẩn bị lên xe thì bị một người vừa xuống từ một chiếc xe màu đen gọi giật lại.

•KTH• He's mineNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ