Biện Bá Hiền ranh mãnh nheo mắt lại, "Bây giờ mới thừa nhận có lo lắng cho anh sao?"
Giật mình khi thấy mình lại chủ động đưa tay ôm chặt người nào đó, Kim Thái Nghiên lập tức rụt lại hai tay đang ôm cổ anh, vội vàng nhích cách xa anh, "Cái gì... Em nào có!"
Biện Bá Hiền đưa tay ôm eo Kim Thái Nghiên lại, ánh mắt lóe lên một tia giảo hoạt, "Muốn trốn đi đâu?"
Kim Thái Nghiên dường như nhớ ra điều gì, cô liền hỏi, "Vậy cái đêm em ở bệnh viện phụ sản XX, anh thật đã đến thăm em sao?"
Biện Bá Hiền cong khóe miệng, "Anh nhớ đêm đó lúc em ngủ còn không ngừng gọi tên anh."
Kim Thái Nghiên bắt chước Biện Bá Hiền nheo mắt lại, "Không phải là lúc đấy em đang mắng chửi anh sao?"
Biện Bá Hiền vuốt ve mu bàn tay trắng nõn của Kim Thái Nghiên, giống như có thể vẫn còn nhìn thầy dấu răng của cô lúc ấy, anh yêu thương nói, "Sao em có thể ngốc như vậy, lại làm bị thương chính mình?"
Nghĩ đến mình lúc ấy vì người đàn ông trước mặt ra vẻ thương tâm muốn chết, Kim Thái Nghiên giơ tay đấm nhẹ vào người anh, "Ai bảo anh hư...."
Biện Bá Hiền kéo qua bàn tay Kim Thái Nghiên, nhẹ hôn lên mu bàn tay cô, giọng nói khàn khàn thành khẩn, "Anh hứa sau này, sẽ không bao giờ để em phải chịu thêm chút uất ức nào nữa..."
Kim Thái Nghiên sững sờ nhìn người đàn ông vừa yêu vừa hận trước mắt, khổ sở hỏi, "Em còn có thể tin tưởng anh sao?"
Cô vĩnh viễn cũng không thể quên được những lời tuyệt tình mà anh nói với cô... Cho dù đến tận hôm nay, cô vẫn có thể cảm nhận được loại đau đớn như lăng trì lúc ấy.
Biện Bá Hiền nhìn thật sâu vào đáy mắt Kim Thái Nghiên, xúc động nói, "Anh yêu em!"
Cho dù là ngày trước, ba chữ này, anh cũng không thường nói. . . . . .
Hai lần mà cô nhớ nhất chính là ngày bọn họ kết hôn, lần thứ hai là lúc cô bị Arsène bắt cóc...
Cô nhớ rõ lần bị Arsène bắt cóc, anh không hề có một chút nào giận cô, có lẽ sợ cô sợ hãi hoặc bất lực cho nên anh dùng ba chữ này để tạo cho cô cảm giác an toàn....
Vào giờ phút này, lại một lần nữa nghe anh nói ba chữ này hết sức chân thành với mình, một trận chua xót dâng lên trong tim cô, loại chua xót này không phải khổ sở hay sầu não, mà là vui vẻ thoải mái không nói lên lời... Đột nhiên, những vết thương hoang tàn khắp nơi trong lòng cô như được anh lấp đầy, một lần nữa khôi phục lại sức sống trong người.
Kim Thái Nghiên không nói thêm gì, cô chỉ nhìn anh bằng đôi mắt đỏ hồng.
Biện Bá Hiền giữ tay Kim Thái Nghiên lại, từ từ cúi đầu tới.
Cô kháng cự theo bản năng, nhưng Biện Bá Hiền lại ôm cô thật chặt, nồng nàn hôn cô, cô gắng bám theo dây dưa với cô, hút hết hương thơm mát mẻ như chanh thảo của cô.
Nụ hôn của anh cực kỳ dịu dàng, nhất thời khiến Kim Thái Nghiên cảm thấy ý loạn tình mê.
Biện Bá Hiền bắt đầu vuốt ve sống lưng cô, dần dần tiến vào trong ngực.
Cái loại vuốt ve dịu dàng mà uyển chuyển này của Biện Bá Hiền khiến trong lòng cô cảm thấy rối loạn, kế tiếp Biện Bá Hiền đẩy nhẹ Kim Thái Nghiên ngã xuống giường, anh cúi đầu nhìn Kim Thái Nghiên nói, "Cho anh..."
Cô từ chối đẩy đầu anh ra, "Khoan đã, em còn chuyện muốn hỏi anh... Anh định làm gì Đan Nhất Thuần?" Cô biết dựa theo tính cách của anh, nhất định anh sẽ không bỏ qua cho Đan Nhất Thuần.
Anh không trả lời cô... Chỉ chuyên tâm cởi ra quần áo trên người cô.
"Nè.....Anh có nghe em nói chuyện không đó?" Cô nhận thấy vào lúc này thật không dễ gì có thể nói chuyện với anh.
"Không rảnh." Anh trả lời rất thằng thừng hợp lý.
"Cái gì chứ. . . . . . Này, anh ngồi dậy trước đã, chuyện này rất quan trọng. . . . . ."
". . . . . ."
"Không nói chuyện sao?"
"Ừ. . . . . ." Anh cúi đầu xuống phủ lên đôi môi đỏ mọng đang lảm nhảm của cô.
"Ưm . . . . ." Anh cởi quần áo trên người cô ra, không bao lâu sau, toàn bộ trên người cô chỉ còn đúng một bộ đồ lót, số còn lại đều bị anh vứt vương vãi trên mặt đất.
Anh âu yếm dịu dàng hôn cô, đưa lưỡi liếm nhẹ lên bờ môi trơn mềm của cô.
"Bá Hiền. . . . . ."
"Anh thích âm thanh của em lúc cầu xin anh." Anh thỏa mãn nói, ngón tay xoa nhẹ đôi môi ửng đỏ của cô.
Kim Thái Nghiên ngượng ngùng nói, "Ai thèm cầu xin anh. . . . . ."
Anh cười nói, "Chờ một chút anh sẽ làm cho em cầu xin anh...."
"Đồ dê xồm."
Đè cô xuống giường, anh như lơ đãng vỗ về trêu đùa trên người cô, còn cúi đầu hôn lên nụ hoa ở trước ngực sớm đã trồi ra của cô.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chuyển ver | BaekYeon] Tổng giám đốc xin anh nhẹ một chút (Phần 2)
Любовные романы✎Truyện: Tổng giám đốc xin anh nhẹ một chút ✎Summary: Một cô gái trẻ làm ở bộ phận quan hệ giao tiếp, nhưng lại bị quản lý của mình âm thầm sắp đặt dâng tặng cho vị tổng giám đốc cấp cao trẻ tuổi anh tuấn của mình. Cô bị người đàn ông như thể cầm th...
![[Chuyển ver | BaekYeon] Tổng giám đốc xin anh nhẹ một chút (Phần 2)](https://img.wattpad.com/cover/291727577-64-k15745.jpg)