01. sự trượt dốc của một hiện tượng

290 45 13
                                    

01

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

01. sự trượt dốc của một hiện tượng

yeonjun gặp em lần đầu vào một chiều mùa hạ. chạy dọc theo những ô cửa sổ xếp thành hàng, dội ngược tới là thứ ánh sáng bỏng rát cùng hình ảnh em gào thét giật lùi đến chao đảo, cổ tay đỏ ối đang trên đà cự tuyệt dữ dội như để cố bám víu lấy chút sự sống cuối cùng khi đằng xa, một đám người ồ ạt chạy tới để hoà vào công cuộc kéo em về phía trước. mặc cho em có đang la hét đến độ thứ tiếng phát ra gãy khúc và kêu rít lên, họ vẫn điềm nhiên bỏ ngoài tai và thô bạo lôi xệch em trên sàn nhà.

yeonjun nheo mắt. những ngày hè nóng nực vẫn luôn là thứ anh ghét nhất. vào một ngày như thế, việc đón nhận những tiếng la thảm thiết không ngừng dội thẳng đến tai mình lúc này đối với anh quả thực không dễ chịu gì cho cam.

-đó là hwang yeji

beomgyu tiến tới đưa cho anh cốc cà phê đá, tiện hướng đầu về phía đứa con gái vẫn gào thét không ngừng kể từ khi bước vào đây. ấn tượng đầu đối với yeonjun mà nói, yeji là một cô gái cứng đầu và có quyết tâm trong việc muốn tháo chạy khỏi đây, đến tận khi dáng hình em khuất lấp sau cánh cửa phòng bệnh, yeonjun vẫn còn nghe thoáng tiếng em hét thật to như để giải trình rằng bản thân không hề điên. nói cũng phải, có ai tự nhận mình điên bao giờ, những người tâm thần thì lại càng không. yeonjun chỉ ước họ có thể im lặng một chút khi bị đưa vào chốn bệnh viện tâm thần, vì rõ là dù có phản kháng cỡ nào, tiêm một liều thuốc an thần và sáng hôm sau họ sẽ thôi không còn sức để kháng cự thêm.

'không biết là ai sao?' beomgyu hỏi, ngay sau khi nhận được vẻ mặt đăm chiêu từ phía yeonjun thay cho câu trả lời.

yeonjun lắc đầu.

-phải rồi, suốt ngày đâm đầu vào bệnh án và những bệnh nhân ở đây thì còn thời gian đâu mà ngó nghiêng mọi thứ xung quanh

choi beomgyu- tay đồng nghiệp thân thiết nhất của yeonjun ở cái chốn này. dường như cậu ta được xem là một phiên bản hoàn toàn đối lập so với anh, cụ thể là về tính tình và cả cách cậu nhìn nhận cái nghề này. beomgyu xem việc trở thành bác sĩ tâm thần là thứ giúp cậu có thêm thu nhập cuộc sống, khác với yeonjun, người xem bác sĩ tâm thần như một nghề mà hễ không làm thì anh cũng không còn giá trị gì cho đời. theo yeonjun đánh giá, beomgyu là một tay rất biết chơi. tức cậu sẽ không bao giờ đụng đến nửa xấp tài liệu ngay sau khi ca làm kết thúc, cậu giành phần lớn thời gian đi đó đây, thử những thú vui mà bản thân hào phóng đặc cách cho như một món quà.

ngày mai em sẽ thành kí ức ✦ yeonjiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ