"Ăn mì, tự mình lấy đũa!" Thực mau, Trình Nam thanh âm từ phòng bếp truyền đến.
Trình Nam bưng ba tô mì ra tới, thấy Trương Hiểu Mân miệng nhai, tay còn lột vỏ quýt, nàng nhàn nhạt nói: "Ta thấy ngươi ăn quýt cũng có thể ăn no, mì sợi liền không cần ăn đi."
"Đừng! Tỷ! Tỷ tỷ tốt của ta, mấy trái quýt này sao có thể no bụng chứ? Bất quá là chút đồ ăn vặt thôi!" Trương Hiểu Mân nhanh chóng lột xong vỏ, nhét mấy múi quýt vào mồm, sau đó đứng dậy cầm tô mì nhiều nhất đặt trước chỗ mình ngồi, một bước nhanh đi lấy ba đôi đũa, cười đưa cho Thẩm Thần Tịch cùng Trình Nam.
Trương Hiểu Mân cười tủm tỉm ngồi trở lại ghế, kẹp lên mì sợi ăn như bão táp.
"Ăn từ từ, không ai cùng ngươi đoạt." Trình Nam rất là ghét bỏ nhìn cách ăn uống thô lỗ của Trương Hiểu Mân.
Trương Hiểu Mân lúc này mới mặc kệ Trình Nam nói cái gì, nàng đói thảm, nàng muốn ăn!
"Đây là của ngươi, ăn đi."
So sánh với đối Trương Hiểu Mân ghét bỏ, Trình Nam đối Thẩm Thần Tịch có thể nói là thập phần ôn nhu.
Trình Nam ngồi bên cạnh Thẩm Thần Tịch, cầm lấy tô của mình chậm rãi ăn, lại đột nhiên nhìn thấy một cái tô để sát vào, nghi hoặc nhìn qua, thấy Thẩm Thần Tịch từ trong tô nàng gắp một đũa mì thật lớn bỏ vào tô mình, sau đó mới dịch cái tô không còn nhiều mì lắm trở về, cúi đầu cái miệng nhỏ cái miệng nhỏ ăn.
Trình Nam nhìn trong tô mình nhiều ra tới mì sợi, trong mắt mang cười, kẹp lên đũa mì cho vào trong miệng, hoàn toàn không để ý tới ánh mắt hâm mộ của Trương Hiểu Mân ở đối diện.
"Thần Tịch muội muội, ngươi như thế nào không kẹp cho ta, ta còn không có ăn no đâu." Trương Hiểu Mân ủy khuất nhìn Thẩm Thần Tịch, Thẩm Thần Tịch ngước mắt nhìn nàng một cái, cười cười lại cúi đầu cái miệng nhỏ ăn mì của mình, không để ý nàng.
"Được rồi, ngươi đã là ăn phần nhiều nhất, còn chưa đủ thì ngươi tự mình nấu đi, mì ở trong tủ chén." Trình Nam nói một câu.
Trương Hiểu Mân bẹp bẹp miệng, nhanh chóng húp sạch tô mì bỏ vào bồn rửa chén, lại ăn vài trái quýt rồi ngồi bệt dưới sàn soạn hành lý ra.
Loạt xoạt một hồi lâu sau, nàng từ trong một cái túi to lấy ra một bao nilon phồng phồng đặt lên bàn cơm.
"Bên trong là một ít đồ ăn ở quê nhà làm vỏ khoai lang đỏ sấy khô gì đó, mẹ ta muốn ta mang cho ngươi."
Trình Nam ánh mắt sáng ngời, nhanh hơn tốc độ ăn mì, thực mau xử sạch mì trong tô, sau đó mở bao lấy ra một miếng vỏ khoai sấy đưa cho Thẩm Thần Tịch cũng đã ăn xong mì sợi.
"Ngươi nếm thử, cái này ăn cũng ngon lắm, bất quá khá cứng, nhai hơi mỏi răng." Trình Nam giới thiệu cho Thẩm Thần Tịch, lúc nàng ăn lần đầu tiên cũng thấy khó nhai.
Tay đem một tảng lớn vỏ khoai lang đỏ xé xuống một miếng nhỏ, chậm rãi nhai.
Thẩm Thần Tịch lần đầu tiên ăn cái này, học Trình Nam xé một miếng nhỏ bỏ vào trong miệng nhai, quả nhiên ăn nghiện, chính là có chút mỏi hàm.
BẠN ĐANG ĐỌC
【BHQT-Dễ đọc】Bạn gái nhỏ chiếm hữu dục quá cường
General FictionBách hợp - Vườn trường