Thẩm Thần Tịch khuỷu tay đầu gối đều bị trầy trụa, máu tươi đều tràn ra tới, hơn nữa nàng thân thể nóng bỏng phát ra sốt cao, Trình Nam vội vàng đưa nàng đến An Thị bệnh viện Nhân Dân 1.
Trải qua bác sĩ chẩn trị, tay chân miệng vết thương đều rửa sạch, cũng truyền dịch giảm sốt, chẳng qua bác sĩ sau khi cẩn thận kiểm tra vết sẹo trên mặt Thẩm Thần Tịch, cùng Trình Nam nói sẹo này chịu cảm nhiễm đã bắt đầu nhiễm trùng, kiến nghị nhanh chóng làm phẫu thuật xoá sẹo.
Trình Nam nghe vậy kinh hãi, nguyên lai vết sẹo trên mặt Thẩm Thần Tịch là có thể xoá được!
Vậy nàng vì cái gì vẫn luôn lưu trữ vết sẹo này? Cho dù vết sẹo khiến nàng không thể không trường kỳ trang điểm cùng đeo khẩu trang?
Phía sau Ngô Đường, lão sư cùng với từ An đại nghe tin tới rồi Trương Hiểu Mân cùng Ngô Thừa Vũ biểu tình đều có chút kinh ngạc, các nàng chưa bao giờ biết trên mặt Thẩm Thần Tịch cư nhiên có vết sẹo dài như vậy, vừa rồi y tá giúp Thẩm Thần Tịch tẩy sạch, các nàng đều có chút bị dọa đến.
Trình Nam nhìn bác sĩ, nhấp môi nói: "Đợi nàng tỉnh, từ nàng chính mình quyết định."
Bác sĩ gật gật đầu, xử lý vết sẹo trên mặt Thẩm Thần Tịch một chút, liền rời đi phòng bệnh.
Trình Nam nhìn Thẩm Thần Tịch nằm ở trên giường bệnh, trên mặt lộ ra một tia cười khổ. Nàng cảm thấy Thẩm Thần Tịch thực thảm, bất quá ngắn ngủn mấy tháng mà phát sốt sinh bệnh bao nhiêu lần rồi?
Trình Nam xoay người nói với Ngô Đường cùng lão sư, "Thẩm Thần Tịch giao cho ta chăm sóc là được, các ngươi về trước đi, chẳng qua nàng khả năng không thể lại tham dự vẽ vật thực."
Lão sư gật đầu nói: "Chuyện này chúng ta sẽ báo cho trường học, liền phiền toái ngươi chăm sóc nàng."
Trình Nam nói: "Đi thong thả."
Hiện tại phòng bệnh cũng chỉ còn lại Trình Nam, Thẩm Thần Tịch cùng với Trương Hiểu Mân, Ngô Thừa Vũ bốn người.
Trương Hiểu Mân duỗi tay vỗ vỗ bả vai Trình Nam, khuyên nhủ: "Đừng nghĩ quá nhiều, ai cũng không dự đoán được đêm nay sẽ mưa lớn như vậy."
Đôi mắt Trình Nam vẫn luôn nhìn Thẩm Thần Tịch, gật gật đầu, thanh âm có chút khàn khàn: "Ừ, ta biết."
Trình Nam quay đầu nhìn hai người nói: "Thời gian không còn sớm, các ngươi cũng về trường học đi."
Trương Hiểu Mân nói: "Ta có thể lưu lại hỗ trợ chiếu cố nàng."
Trình Nam lắc lắc đầu: "Một mình ta là được rồi, các ngươi vẫn là trở về đi."
Trương Hiểu Mân không có biện pháp, cuối cùng đành phải mang theo Ngô Thừa Vũ rời đi.
Thẳng đến nhìn hai người đóng cửa rời đi, Trình Nam mới trầm mặc ngồi ở một bên ghế dựa, lẳng lặng mà nhìn Thẩm Thần Tịch ngủ, cuối cùng buồn ngủ đánh úp lại nàng nắm bàn tay còn có chút nóng lên của Thẩm Thần Tịch, ghé vào trên giường bệnh ngủ rồi.
Sáng sớm ánh nắng chiếu vào phòng bệnh, Trình Nam cảm thấy trong tay có cái gì cử động, nàng từ trong ngủ mơ tỉnh lại, mở hai mắt mơ mơ màng màng, phát hiện Thẩm Thần Tịch đang trợn tròn mắt nhìn nàng.
BẠN ĐANG ĐỌC
【BHQT-Dễ đọc】Bạn gái nhỏ chiếm hữu dục quá cường
General FictionBách hợp - Vườn trường