Chương 11: Sau khi một nữ minh tinh bỏ ra đi

217 25 0
                                    

Về khách sạn cũng đã tối, Trương Nam bắt đầu công việc chăm sóc da. Cô tẩy trang xong liền đứng trước gương đắp mặt nạ, Tôn Y Hàm sau khi rửa mặt, tiến ra sau lưng ôm eo cô. Cô nhìn người yêu của mình trong gương, không nhịn được bật cười, "Nam Nam, chị thật đẹp", "Có gì đẹp sau khi tẩy trang?" Trương Nam đắp mặt nạ lên, nói một chút không rõ ràng.

Cô đổ tinh chất còn lại từ túi mặt nạ ra, xoay người thoa lên mặt Tôn Y Hàm, cái lạnh khiến Tôn Y Hàm bắt đầu né tránh, "Đừng nhúc nhích, cái này có một chút thôi, rất quý giá". Tôn Y Hàm đứng yên tại chỗ: "Được rồi, thoa cho em một ít là được", "Rất quý giá" Trương Nam lặp lại một lần nữa. Tôn Y Hàm hiểu nhưng cô không xứng đáng, dù vậy cô đành phải gật đầu cam chịu. Vì chiếc mặt nạ trên mặt, Trương Nam chỉ biết nín cười, "Được rồi, chị sẵn sàng cho em, ngày mai chị sẽ thoa tiếp." Tôn Y Hàm nghe thấy điều này, cười như một con chó lớn, "Ngốc quá" Trương Nam trách cô ấy, nhưng trong mắt cô tình yêu chỉ tăng chứ không giảm.

Khi cả hai quay trở lại phòng ngủ, Tôn Y Hàm lấy iPad của mình ra và nói một cách bí ẩn, "Nam Nam, cho chị xem thứ gì". Trương Nam nhìn vào iPad, thấy bức ảnh đầy tháng của Tôn Y Hàm trên màn hình, nó khiến cô cười khúc khích. Cô phải chỉnh lại chiếc mặt nạ và bắt đầu chiêm ngưỡng những bức ảnh thời thơ ấu của bạn gái. Mái tóc lưa thưa dựng đứng trên đầu, dù trông hơi ngốc nghếch nhưng nó cũng trở thành một mỹ nhân trong mắt người yêu.

Sau đó Tôn Y Hàm vuốt qua, khi còn nhỏ cô luôn để tóc ngắn, giống như một cậu bé. Phần lớn các bức ảnh đều không cười, Trương Nam thở dài đứa bé này khi còn nhỏ đã rất cao lãnh. "Có đáng yêu không?" Tôn Y Hàm chờ đợi lời khen từ người yêu. " Rất đáng yêu," Trương Nam cảm thấy trả lời như vậy quá qua loa, liền nói thêm: "Em trông giống như một đứa bé khi em còn nhỏ." Trương Nam càng ngẫm lại câu này càng không đúng. Bạn có thể giống gì khác khi bạn còn bé? Tôn Y Hàm hai mắt sáng ngời nhìn cô, sự phấn khích không thể nói thành lời: "Thật giống đứa bé sao? Người nhà em đều nói lúc nhỏ nhìn em giống như một ông cụ." Không sao đâu, bây giờ không giống như ông cụ nữa đâu." Trương Nam an ủi cô ấy.

Hai người xem thêm vài tấm ảnh, Trương Nam cười rất nhiều, cô cảm thấy mặt nạ trên mặt hẳn đã hỗn độn mất rồi. Đột nhiên, Tôn Y Hàm ôm bụng mình nhăn nhó, Trương Nam sửng sốt, Tôn Y Hàm cảm thấy mình không ổn và đưa iPad cho Trương Nam và lao vào phòng vệ sinh.

Trương Nam không tiếp tục xem những tấm ảnh phía sau mà xem lại những tấm ảnh vừa rồi. Tình yêu cũng cần sự riêng tư, Trương Nam hiểu điều đó. Sau một lúc Ipad rung vài cái, hộp thoại hiện ở trên màn hình khiến Trương Nam không tránh được, là tin nhắn đến từ Nhậm Mẫn.

"Hàm Hàm, tớ không nghĩ rằng cậu có một lựa chọn sáng suốt"

"Trương Nam đã từng có bạn gái trước đây sao? Cậu có chắc là cô ấy thích cậu mà không phải vì công việc hay không?"

"Cô ấy không giống với tiêu chuẩn chọn người yêu của cậu trước đây. Là một em trai cao 1m90 thơm tho mà đúng không?"

"Tùy cậu."

Trương Nam không thể chịu đựng được, cô ấy khóa iPad lại và ném mặt nạ vào thùng rác, cô nhìn thấy chính mình phản chiếu qua màn hình đen. Cô tức giận sao? Tại sao lại có nước mắt?

[Fanfic/Trans Nam Đắc Y Kiến] Giả yêu đương với bạn diễn là trải nghiệm gì?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ